Thứ Hai, 12 tháng 11, 2007

VIẾT TRÊN BIỂN

Chiều chiều
Cụ bước lên khoang
Tay ôm vạt lưới tay tràng Mân Côi
Bao năm
Góp mặt với đời
Cụ mang lòng mến ngược xuôi ngư trường

Tuổi già
Ngọn gió
Giọt sương
Giã đời…Cụ đến quê hương hằng chờ

Chiều nay
Nghe sóng xô bờ
Tôi ra biển viết bài thơ tặng người

11.11.07
NGUYỄN TÙNG HIẾN

ĐÓN ÁNH DƯƠNG

"Kỷ niệm ngày đi dự lễ phong thánh 117 vị tử đạo Việt Nam ở Roma."

Lấp loáng trường đao hớt tiếng yêu
Đất ươm mầm lạ máu thần siêu
Núi sông hiến tế trung trinh đạo
Phơi phới đường mây đỏ ráng chiều

Hương ngát mạch thiêng mùa lúa mới
Nước trong thanh khí gió phiêu phiêu
Chứng nhân tiên khởi lời thiên ước
Ai đáp tình ai mở tín điều

Hồn cháy bỏng tim nồng
Máu chảy lạnh lòng sông
Mạch sầu khơi sứ điệp
Sinh khí ngập không trung

Thao thức thâu canh trường
Huyết lệ vết tâm thương
Thi văn nung thần khí
Huyền bí một đường gươm

Nghĩa tình hướng chuyển cơ thiên đạo
Thức tỉnh tàn canh đón ánh dương .

VÂN UYÊN

CÓ MỘT NGƯỜI

Hai ngàn năm
Có một người
Ngôi Hai mạc khải
Ngôi Lời truyền loan

Tử sinh , ân phúc , trái oan
Hiến thân minh chứng
Trần gian thiên tình

Người đến giảng Cựu Kinh
Môn đệ chép Tân Kinh
Sống đi theo đường Thật
Yêu nhau thắm thiết Tình

Người ơi !
Lời hay thật là hay
Thấm vào hồn thấy say
Tim đá đâu dễ đổi
Thập tự mới treo thây

Giáo Hội ơi !
Ca lên đi
Gloria ! Gloria !
Aleluia ! Aleluia !
Ngàn đời lại ngàn đời
Vẫn xa đường còn xa
Lời nay dẫn giải lời xưa
Tình yêu thiên ý ngóng chờ thủy chung

Gió thiêng ơi !
Thổi đến cùng
Chứng nhân, tử đạo
Tôi trung, sóng người

Hai ngàn năm
Ngỡ là dài
Lữ hành bụi phủ
Đền đài lạnh không

Tiên tri lòng vấn vương lòng
Hai ngàn năm nữa thuận dòng nổi trôi

Trinh nữ ơi !
Mẹ của Người
Bao tim thao thức đợi lời bình an
Gieo tin xuống nửa thế gian
Chưa nghe tiếng vọng thiên đàng chúc thư

Dân Chúa ơi !
Con chung một Chúa tôn thờ
Đừng đem nhân ảo chia bờ tình yêu

Hai ngàn năm
Một tín điều

Người là ai
Chết đi rồi sống lại
Sống chết chuộc tương lai
Trời đẹp duyên nhân loại

Chết vì Yêu
Sống để Tin
Huy hoàng hơn thần thoại
Từng người máu về tim .

VÂN UYÊN

THIÊN ĐÀNG - HOẢ NGỤC

Ngày tận thế đến…

Trước khi mở cửa Thiên Đàng cho Quan Toà Vũ Trụ xử Phúc thẩm, Thánh Phêrô liền lập phiên toà sơ thẩm trước tiền đình:

-Ai có vợ, có chồng rồi đứng sang bên tay phải của bổn toà. -Ngài lại tiếp:

-Ai chưa lập gia đình đứng sang bên tay trái.

Khi đã phân chia hai bên, đâu vào đó, Thánh Phêrô tuyên án:

-Ai ở bên tay phải bổn toà thì lên Thiên Đàng, ai ở phía bên tay trái thì xuống Hoả Ngục.

Một rừng muôn muôn vạn người bên tay trái (chưa lập gia đình) nhốn nháo, náo động:

-Dạ thưa Ngài, chúng con cũng ăn ngay, ở lành, sống tốt,…tại sao cho chúng con xuống Hoả Ngục?

Thánh Phêrô đằng hắng giọng:

-Vì những ai đã lập gia đình thì đã cảm nghiệm được thế nào là Hoả Ngục rồi, xuống dưới đó làm chi? -Ngài lại tiếp:

-Còn những ai sống độc thân, đời sống an nhàn, thảnh thơi… thì coi như nếm trải Thiên Đàng suốt một đời rồi, chưa biết chi về Hoả Ngục nên xuống đó cho biết.

Một rừng người bên trái (độc thân) náo loạn :

-Chúng con sẽ kháng án lên Toà Phúc thẩm

-…………………………

Sưu tầm - MẶC PHÙ SINH

OAN !?...

Một bậc vị vọng được xem là có đời sống hoàn toàn gương mẫu, không hoen ố,… qua đời. Sau xe tang là hàng ngàn vạn người tiếc thương, đưa tiễn...
Khi chờ cho linh hồn quan sát lần cuối thi thể mình được chôn cất ra sao, thiên thần hộ mệnh liền đem đến trước Toà Phán xét.

Sau một hồi nhìn Sổ Bộ Đà ghi chép công tội, Chúa đưa ánh mắt hiền từ:

-Con ơi! Suốt một đời điều gì cũng tốt, nhưng tại sao lại phạm điều răn thứ sáu, hở con?

-Kính lạy Chúa, vì Satan hắn cám dỗ con…

Từ chín tầng Địa Ngục, Satan nghe được liền bay vèo một cái lên tận Thiên Đình, hắn nằm phủ phục trước Ngai Chúa và kêu than thảm thiết:

-Oan cho con! Oan cho con lắm Chúa ơi! Con chưa kịp cám dỗ ổng thì ổng đã nhảy đại vô rồi…

- .................................

Sưu tầm - MẶC PHÙ SINH