Thứ Tư, 14 tháng 11, 2007

QUA LỐI CŨ

"Kính tặng chị PTQ."

Chỗ này
Là bến Ô. Xây
Con đò
Vũng tắm
Gốc cây thượng ngàn

Chỗ này
Đợi chuyến đò ngang…

Chỗ này
Chị Cỏ chết oan một chiều

Chỗ này
Quán cóc liêu xiêu
Có cô con chủ biết yêu lần đầu

Vẫn
Dòng nước lay chân cầu
Lạnh lùng…
Vì có biết đâu

Em về…


NGUYỄN TÙNG HIẾN

TÌNH THẾ TỤC

Tôi thiết tưởng tình tôi thắng thế
Thành thử tôi thất thủ tái tê
Thân tàn tạ, tinh thần thất thểu
Trái tim tan tất tưởi thảm thê
Tình thấp thỏm tưởng thiên thu tròn trịa
Thực tế thì tơi tả tang thương.

Thoạt tiên thấy tình tôi tha thướt
Tôi thường tìm thư thái thảnh thơi
Tình tích trữ tan tành trong thoang thoảng
Tim tôi tan thân thể tả tời.

Năm 1996
THỚI VINH

MỪNG XUÂN

Én gọi xuân về với nắng tươi
Mùa đông băng giá biến tan rồi
Xuân về khắp nẻo, hoa bừng nở
Ong đậu đầy vườn, bướm lượn bay

Chúc mọi người giàu sang phát đạt
Mừng muôn nhà phú quý thảnh thơi
Cung đàn gió gảy hoa vui múa
Xuân đến, chim ca khúc yêu đời.

Năm 1996
THỚI VINH

DỪA BẾN TRE

Bóng dừa xanh rợp cả Bến Tre
Con bồng con bế quả chít chi
Sừng sững giáo giương cao chót vót
Giăng giăng chông phủ khắp tư bề
Thân hình ngăn chắn gió đông lại
Cành lá xua tan nắng hạ về
Một mảnh áo tơi bao thu trải
Nghiêng che bóng mát đón xuân về.

14.07.1995
THỚI VINH

TÌNH TRI KỶ

Tình tri kỷ trong kỳ học vấn
Vương vấn hoài kỷ niệm ngàn năm
Chúng ta vẫn giữ mãi tình thân
Tình tri kỷ thật thà nồng thắm!

Đã bao lần ngọt bùi cay đắng
Chúng ta vẫn chia sẻ cùng nhau
Tình tri kỷ chung thủy trước sau:
Nếu một mai chúng mình xa cách
Vẫn nhớ hoài kỷ niệm thân thương
Dẫu mai đây mỗi kẻ một con đường
Chúng ta vẫn gần nhau trong ký ức
Mãi mãi… và mãi mãi… nhé bạn thân thương!

Tháng 12.1994
THỚI VINH

NGÔI LỜI GIÁNG THẾ

Ngài đã ban cho một vầng hồng
Ngôi Hai giáng thế giữa trời đông
Ánh sao đưa lối xua đêm tối
Âm vang hòa hoãn xóa lạnh lùng.

Noel 1997.
THỚI VINH

CHUỖI THƠ THỚI VINH (2)

HOA MƯỜI GIỜ

Đầy cành ríu rít tiếng chim ca
Nắng vàng ấm áp quá ngọn dừa
Dật dờ hoa kia còn say ngủ
Giật mình thức giấc: mười giờ chưa?
17. 05.1995


NHỮNG NGÀY HẠ VẮNG

Áo trắng hôm nao đã úa vàng
Tình thời chung lớp cũng vỡ tan
Tan theo xác phượng theo trang vở
Theo cánh hoa xuân đã lụn tàn.
Hạ 1996.


HOA NỞ MUỘN

Tết đến đã lâu hoa mới nở
Chắc vì mãi lớn nên nhỡ quên
Hay tại nắng quá hoa không nở
Chỉ một cơn mưa sẽ sợ liền.


THƯƠNG (1)

Ôi lạ làm sao cái chữ thương
Ghép vần đôi một thật vấn vương
Thương nhau chia sẻ niềm vui sướng
Sướng khổ cùng nhau những đoạn trường.


THƯƠNG (2)

Chia đôi thì được tin xa
Giữ nguyên, tình cảm mới đậm đà
Thêm chút huyền hoặc đâu gì lạ
Hỏi trả lời ngay được thưởng quà.


THỚI VINH


HỒNG ÂN THÁNH THỂ

“Thương tặng em gái Lê Phạm Ca Dao trong những ngày tĩnh tâm chuẩn bị lãnh nhận Bí tích Thánh Thể.”

Thánh Thể diệu vời lắm em ơi
Bí tích cao siêu đến ngàn đời
Em sẽ lãnh nhận Hồng ân ấy
Thánh Thể mời em đến với đời

Bàn tiệc Tình yêu Cha dọn sẵn
Mời em từ độ mới hoài thai
Giờ đây em trở thành chiến sĩ
Thánh Thể- Thần Lương để trên vai

Cha đặt tên em trong ca dao
Mười năm không ngắn cũng chẳng dài
Bây giờ đến độ cây đơm nụ
Đón bàn tay thiêng khẽ ngắt về

Em đã lớn rồi đó, em tôi
Phương tiện Cha ban đã nhận rồi
Áo giáp mộc khiên em đã mặc...
Đừng chần chừ nữa lên đường thôi

Mau mau ra trận đi em nhé
Đức Vua đang đợi với đoàn binh
Nữ Vương Thánh Thể cùng ra đón
Mau mau lên đường chiến đấu nghe

Em hãy chiến đấu vì nghĩa lớn
Cho đời no thỏa Thánh Thể Cha
Phần em giữ mãi Hồng Ân ấy
Yêu mến cậy tin Thịt Máu Người

Thánh Thể diệu vời lắm em ơi
Bí tích cao siêu đến ngàn đời
Em hãy lãnh nhận Hồng Ân ấy
Thánh Thể dìu em đến Nước Trời.

05.08.2007
LÊ MIÊN CA

ĐƯỜNG TRỞ VỀ

Tâm hồn con lạnh lắm, Chúa yêu ơi!
Trái tim hồng sao khô cứng não nề
Bước chân đi vẫn gặp nhiều gai góc
Đường trở về còn mịt lối gớm ghê

Xin cho con thêm được một lời thề
Trọn tin yêu niềm phó thác mãi mê
Đi cùng Chúa hết con đường phu thê
Suốt một đời vẹn tròn lời thầm hứa…

Xin hong lại mối tình con, lạy Chúa!
Vẽ tâm tư một lối bước tràn trề
Ân Thánh Chúa con hưởng thụ say mê
Đường trở về vẫn rạng ngời chân lý

Đôi chân con bước những lần hoang phí
Giờ quay lai sao nước mắt ê chề
Lời thống hối sao nghẹn ngào muốn nói
Dâng lên Ngài cả khúc hát ăn năn.

09.08.2007
LÊ MIÊN CA

ĐÊM VỀ

Đêm về…!
Âm u
Mịt tối
Bầy chim sẻ không còn bay nhảy líu lo
Chỉ mình ta ngồi đó
Gửi mắt mông lung
Trông về quá khứ
Tìm một chút bình thư

Đêm về…!
Se lạnh
Gió mênh mang
Lũ côn trùng kêu rít
Tâm hồn ta chặt thít
Với giấc mộng phù vân
Và chuyện đời lữ thứ
Đưa ta vào một cõi hư không

Đêm về…!
Lời kinh ta dâng lên
Cùng bao lời hoan chúc
Nghe tình yêu thúc giục
Ta đếm những hồng ân
Của một ngày
Một tháng
Một năm
Và của cả một quãng đời đã qua

Đêm về…!
Âm u
Mù tối
Bỏ lại từng ngõ lối
Tìm một chút thanh thư
Trong tiếng trở nhiên như
Của lá hoa cây cỏ
Của dòng đời bỏ ngỏ
Tiếng than thở đất trời
Của mọi nẻo bước đường đời…
Ta gặp gỡ Chúa
Đấng Tình quân
Ta tôn thờ luôn mãi
Để chuyện trò kể lể
Để được nghe Người nói tình yêu

Đêm về…!
Chỉ còn ta với ta
Chỉ còn ta với Chúa
Trò chuyện hàn huyên
Đêm về…!
Ta gặp gỡ ta,
Gặp gỡ lại tình Cha.

23.08.2007
LÊ MIÊN CA


MỘNG NGÀY MAI

Thơ viết để cho ai
Tâm tư gửi lại đời
Hương tình vần thả những lời yêu đương
Ý thơ thầm gợi thần thương
Hồn thơ thở khí muôn phương
Chữ gieo mầm mộng đoạn đường tương lai

Thơ xưa vào mộng tới thiên thai
Tỉnh mộng còn chăng tiếng thở dài
Tan biến hư vô : người , cảnh , mộng
Ngẩn ngơ mù mịt bụi trần ai

Thiên thai nằm mộng như không mộng
Mỏi gối thời gian kiếm bóng người
Thoáng ánh sao rơi thêm lạc lối
Thơ nay còn mất mộng ngày mai

Mộng thơ ấp ủ tình không đợi
Chập chờn muôn kiếp lạnh lùng trôi
Mây phủ hoang vu trời không mộng
Phương nao đâu nữa mộng thiên thai

Tiếng thơ không mộng tâm tư vắng
Mộng vắng tình thơ mộng vắng người
Một mai thơ mộng tâm tư mới
Mộng gặp tình thơ mộng gặp Người .

VÂN UYÊN


THU VẪN THU

Đừng oán ông xanh
Chớ trách thu
Khiến cây vàng lá
Tím mây mù

Hững hờ hoàn vũ vòng sinh hóa
Ấm lạnh trần gian khí hạ thu

Đường thế sự đang vui bỗng họa
Ánh trăng sao lúc tỏ khi lu

Nỗi niềm sầu muộn
Vần thơ mộng
Thổ lộ tình riêng
Thu vẫn thu .

VÂN UYÊN

CHA .

“Kính nhớ cha tôi.”

Con đã là cha , con rất biết
Lòng cha tha thiết lắm cha ơi !
Cái thuở ấu thơ con từng sống
Thương nhớ trong lòng con vấn vương

Khúc nhạc ƠN CHA đã lặng rồi
Lòng con dậy sóng gió Thày (*) ơi
Bao năm vất vả cho đầu bạc
Còm cõi thân già nuôi chúng con

Con nhớ năm xưa , những trận đòn
Tiếng Thày quát mắng vẫn bên tai
Ông " ÁC " trong nhà Thày gánh lấy
Vai " HIỀN " Thày để lại cho Bu (**)

Không có quà ngon giống mẹ hiền
Chẳng lời dịu ngọt lúc con đau
Dạy con cứng rắn trong cuộc sống
" Miệng cắn rồi , chân phải đá luôn "

Con gái con giờ chưa lớn khôn
Mà lòng con áy náy không yên
Chẳng trách khi xưa Thày nghiêm cấm
Các chị ra ngoài lúc đêm hôm !

Thằng bé nhà con nhác học hành
Dạy dỗ bao lần , con khắt khe
Thương nó con nay đành để bụng
Như Thày xưa cũng đã thương con

Sinh thành , dưỡng dục ơn cao ngất
Bây giờ thấm thía lắm , Thày ơi !
Thày đã đi xa , không về nữa
Con vẫn thấy gần trong tấc gang

Một thuở chở che , bấy nhọc nhằn
Một đời bảo bọc , bấy hy sinh
Thâm tình nghiêm phụ , ơn cao ấy
Vài dòng chi xiết kể cha ơi!

Mắt tuy ráo lệ , lòng đổ lệ
Mặt dầu bình tĩnh , sóng bên trong
ƠN CHA hai tiếng thương yêu quá
Sẽ chẳng phai mờ với tháng năm

Trọn khúc ƠN CHA đã lặng rồi
Lòng con chẳng lặng sóng yêu thương
Bao nhiêu năm sống , bao kỷ niệm
Đè nặng tim con tấm phụ từ

Trọn khúc ƠN CHA đã lặng rồi
Lòng con còn dậy sóng , Thày ơi !

Jos.NGUYỄN VĂN SƯỚNG

-----------------------------
(*) Thày : Tiếng gọi người cha .
(**) Bu : Tiếng gọi người mẹ.

NHỚ VỀ CHA

“Kính nhớ cha tôi .”

Một đời Thày (*) vất vả
Tấm bé đến bạc đầu
Ngày vui chẳng tày gang
Ngày buồn chồng lớp lớp
Đói , nghèo , cực nhọc đeo đẳng Thày đến ngày nhắm mắt xuôi tay
Chở che chúng con Thày là mái ấm
Để chính Thày dầu dãi nắng mưa
Sáng nhịn đói đi làm
Chiều về không kịp nghỉ
Hùng hục làm thêm kể chi sống chết
Cho đời lũ con không nghèo khổ như cha
Mặt sắt đen sì mà lòng yêu tha thiết

Thày xiết bao thương mến
Giờ xin hãy nghỉ yên
Nguệch ngoạc đôi câu lòng đau như cắt
Thi tứ ngổn ngang , bất lực ngôn từ !

Jos.NGUYỄN VĂN SƯỚNG

-----------------------------------
(*) Thày : Tiếng để gọi cha mình .