Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2007

ÔNG VÀ TÔI

(Kính tặng hương hồn Ông Pet. Nguyễn Văn An)

Tháng ngày vừa thức dậy
Nghe tin ông qua đời
Cả xóm đạo ngậm ngùi
Ran lời kinh cứu độ

Tôi biết ông ngày đó
Đi quét vôi nhà thờ
Từng nhát chổi nhấp nhô
Trên bức tường xanh nhạt

Nắng tháng ba dào dạt
Mồ hôi tràn mắt môi
Ông nhìn tôi mỉm cười
Sắp xong rồi anh nhỉ !

Ba năm bệnh liên lỉ
Ông bỏ nghiệp thợ hồ
Trên giàn giáo lô nhô
Thay ông bao người mới

Tôi thăm ông một tối
Ngay trước lễ giao thừa
Nhà vách ván đơn sơ
Ngọn đèn dầu mờ tỏ

Đời còn nhiều giông tố
Với thác lũ mưa ngàn…
Thương ông chút hơi tàn
Tôi khôn ngăn hạt lệ

Nhìn tôi ông nói khẽ:
Nhớ nguyện cầu cho nhau!
Tôi im lặng gật đầu
Bâng khuâng lời giã biệt

Sáng nay tôi lỡ việc
Con tôi đi cầm cờ
Đám tang thật đơn sơ
Tâm tình càng tha thiết

Ngày tôi, ông vĩnh biệt
Trời đất đang chuyển mùa
Nghe đâu trong ánh nắng
Đã thấp thoáng hơi mưa…

(19 - 3 -1993)
NGUYỄN TÙNG HIẾN

THẦM THÌ NOEL

Đêm nay
Trời đất rạng ngời
Đêm nay
Ánh sáng đẩy lùi tối tăm
Đêm nay
Đội lốt Sa-tan
Đập đầu quằn quãi dưới bàn chân em
Đêm nay
Gò đống Bê-Lem
Rủ nhau đon đả loan tin rất mầng
Đêm nay
Dựng lại mùa xuân
Đêm nay tấu khúc ái ân ban đầu

(2007)
NGUYỄN TÙNG HIẾN

CA DAO ANH VÀ EM

Sông em bên lở bên bồi
Đảo tôi sóng dập nổi trôi từng ngày
Thương nhau được mất chia hai
Cho thuyền vung lưới dọc dài biển Đông.

(2007)
NGUYỄN TÙNG HIẾN

THU HUYỀN




Trời đất sang thu chuyển dạ sầu
Ngày dài quyến luyến cảnh đêm thâu
Sông hồ cô tịch vùng biên giới
Rừng núi hoang vu chốn địa đầu
Cành lá xác xơ chiều ảm đạm
Cỏ cây nghiêng ngả dạ thương đau
Hỡi ai gặm nhấm tháng ngày cũ
Có biết thời gian đã đổi màu?!

VÂN THANH

THU SẮC

Cả một trời thu rộn sắc màu
Tím xanh váng đỏ trắng pha nâu
Lá vàng đeo đẳng trên cành cũ
Lá xám dập dồn dưới gốc sâu
Từng cánh chim chiều khoe cánh lạ
Một bầy ngựa sớm hí giang đầu
Có ai đang đón mùa thu chết
Đợi tới thu tàn sao có nhau ?!

VÂN THANH

THU KHÔNG

Thu sang khoe sắc khắp non sông
Cành lá chen vai dưới nắng hồng
Màu áo cà sa trùm vạn vật
Oan hồn thập giới ngập không trung
Khói sương mờ mịt hồn nhân thế
Mây gió đẩy đưa dáng cửu trùng
Giữa cảnh ‘sắc không’ muôn diệu vợi
Có ai lưu luyến cõi thu không ?!

VÂN THANH