Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2007

MỘNG TÌNH THU

Hôm nay trời đã vào thu
Giã từ nắng hạ vi vu gió sầu
Mây buồn trôi mãi về đâu
Để cho nắng nhạt úa màu thu sang
Ngẩn ngơ từng chiếc lá vàng
Bay bay trong gió mơ màng nhớ chi
Chiều buông nhẹ, bước chân đi
Chìm trong nỗi nhớ buồn gì tim côi















Hôm nay còn lại mình tôi
Lật tìm dĩ vãng xa xôi thuở nào
Chiều buồn lá cỏ xôn xao
Bước đi tìm lại ngày nào bên nhau
Người nơi đâu? Người nơi đâu?
Để cho nắng nhạt úa sầu thu bay
Để mình ta mãi ngồi đây
Ngẩn ngơ nhìn áng mây bay về ngàn

Hôm nay nhìn gió thu sang
Thương con đường rợp lá vàng đơn côi
Một con đò nhỏ êm trôi
Trên sông buồn vắng xa xôi mịt mờ
Còn đâu dĩ vãng ngây thơ
Cùng ai dệt mộng thu mơ sắc hồng
Hỡi người ta vẫn hoài mong
Cùng ta đón nhé tình nồng thu xưa.

BĂNG TÂM

TIẾNG THU

Xạc xào tiếng lá thu rơi
Vi vu gió thổi ru hời tiếng ca
Mây trôi lãng đãng chiều tà
Lang thang ôm mãi bóng ta lạnh hồn















Trời chiều ngã bóng hoàng hôn
Mây trôi lòng cũng bồn chồn nhớ ai
Sương rơi đẫm ước bờ vai
Bóng ai lặng lẽ thở dài trong đêm

Tình ca ai hát êm đềm
Giữa đêm trăng sáng ru êm tình nồng
Bao giờ mỏi bước phiêu bồng
Cho anh chợt nhớ tấm lòng em thơ?

Bao giờ hỏi đến bao giờ
Cho chim liền cánh cho cây liền cành
Cho em mãi được bên anh
Cho tình ta mãi còn xanh muôn đời?

BĂNG TÂM

CHIẾC LÁ BÀI THƠ

"Mến tặng Hương Trà."

Tôi có một ước mơ
Là mỗi bài thơ
Sẽ hoá thành chiếc lá












Đong đưa
Hứng nắng
Cho củ ngon trái ngọt căng lên
Cho bóng râm dày thêm
Trên những trưa hè
Nóng bỏng
Đường xa

Đừng lá thơ nào
Làm tổ cho loài nhện độc…
Đừng lá thơ nào
Nở thành gai góc
Làm tim em nhói đau












Sẽ có một ngày
Lá đổi màu
Xin đừng sợ hãi
Hãy gởi cho đời
Lần cuối
Những lá hoa…

Sẽ có một ngày
Lá úa vàng
Rơi
Rụng
Quay cuồng
Vút bay trong gió
Tan tành














Tôi bình yên
Được thấy thơ mình
Trong tay em
Như lần đầu
Trong nhúm bụi
Khai nguyên

NGUYỄN TÙNG HIẾN