Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2007

HAI ĐỜI NỮ

"Cùng một ngày phát tang Mẹ Têrêsa Calcutta và cử hành tang lễ Quận chúa Diana . "

Thương tiếc bốn phương châu lệ sa
Phát tang , tang lễ thoáng ngày qua









Đường tu , quận chúa : hai đời nữ
Hương thánh , mộng tình : mỗi kiếp hoa
Đời đạo dội vang lời Mẹ gọi
Biển bông rung cảm tiếng John ca ( *)














Truyền thông gợi bóng bao huyền thoại
Bác ái hồn thiêng ngưỡng vọng xa .

VÂN UYÊN

---------------------------------------------------------------------------------
( * ) John = Elton John nhạc sĩ và ca sĩ Anh quốc nổi tiếng được phong tước Sir , đã đàn hát trong tang lễ Diana. (TG).

HAI TÌNH CA

Têrêsa - Têrêsa
Lisieux - Calcutta
Một tên một thế kỷ
Hai đời hai tình ca


















Dòng kín , hẻm nghèo : hai kiếp tu
Chuyện hồn , thương khó : mến Giê-su
Hạnh tình đôi ngả treo vầng ngọc
Soi sáng trần gian cảnh thánh du












Bí huyền chuyển động hồn linh
Nguyện cầu chiêm niệm trọn tình thanh xuân
Hồng hoa nở cánh thi ân
Mở đường yêu Chúa thiên thần ấu thơ

Tim liệt , xương trơ , tuổi chín mươi
Nặng tình đơm rác lượm cơm rơi
Khất hành xuôi ngược trong thiên hạ
Bác ái thừa sai kiếm dấu Người















Têrêsa - Têrêsa
Lisieux - Calcutta
Ngàn tên ngàn thế kỷ
Mỗi đời mỗi thánh ca .

VÂN UYÊN

HỒN NGHỆ SĨ

"Con người là một diễn viên trên sân khấu vĩ đại cuộc đời." (W. Shakespeare)

Sinh ra đời ta đã là nghệ sĩ
Của đất trời của vũ trụ bao la
Bước vào đời bằng muôn vạn lời ca
"Ta là nghệ sĩ, cuộc đời này là sân khấu"














Người nghệ sĩ phải biết luôn phấn đấu
Sống trọn vai mà Thiên Chúa trao ban
Là quân vương hay kiếp sống cơ hàn
Luôn vâng phục và chu toàn Thánh Ý

Người nghệ sĩ phải luôn luôn bền chí
Trước gian nan, trước bao nỗi đớn đau
Biết nhập vai, sống phó thác, nguyện cầu
Luôn trung tín trước vô vàn giông tố

Người nghệ sĩ trước bao cơn cám dỗ
Của bạc tiền, của danh vọng tiếng tăm
Của đam mê dục vọng, của thế sự thăng trầm
Luôn kiên vững giữ tâm hồn thanh khiết

Người nghệ sĩ không so đo hơn, thiệt
Biết cho đi, nhận phần kém về mình
Sống dấn thân và biết sống hy sinh
Sống khiêm nhượng dù được phân vai bé nhỏ

Đời nghệ sĩ phải luôn luôn sáng tỏ
Không mập mờ, không gian dối quanh co
Không tham lam, không tọc mạch, tò mò
Luôn trung tín, không làm tôi hai chủ

Là nghệ sĩ đâu phải cần có đủ
Phải tài năng, phải chuyên nghiệp thơ -văn
Phải địa vị cao, phải bằng cấp, học hành...
Biết sống trọn kiếp người, đó mới chính là nghệ sĩ

Người nghệ sĩ là người luôn dũng khí
Đem niềm vui, hạnh phúc đến muôn người
Đem hòa bình, đem ánh nắng xuân tươi
Sống hòa hợp với đời cùng nhịp thở

Người nghệ sĩ là người luôn trăn trở
Trước bất công, gian khổ một kiếp người
Trước đói nghèo, bệnh tật khắp mọi nơi
Biết mở rộng vòng tay cùng chia sẻ

Người nghệ sĩ dù sống trong cô lẻ
Vẫn bình an vì có Chúa ở cùng
Vẫn tận tình phục vụ, rất bao dung
Say lòng mến như tôi trung đợi chủ












Như người phu quét đường, suốt bao đêm không ngủ
Vẫn lặng lẽ âm thầm, tiếng chổi xào xạc giữa màn đêm
Làm sạch lối đi khi mọi người say giấc ngủ êm đêm
Sống trọn vai bằng tình mến, ấy chính là “hồn nghệ sĩ

Như chị bán hàng rong với tâm hồn cao quý
Dù sống cảnh nghèo nhưng biết mở rộng vòng tay
Ôm ấp những trẻ thơ vất vả kiếp đọa đày
Sẻ chia tình mẹ, đời sống của chị toát lên “hồn nghệ sĩ

Hạnh phúc thay! Những ai được khơi sáng nguồn chân lý
nghệ sĩ của Vua Trời
Nghệ sĩ của Thiên Chúa Tình Yêu
Vâng phục Cha - Nhà đạo diễn đại tài - hướng dẫn ta mọi điều
Sống vui làm con Chúa – Ta mới là nghệ sĩ chân chính...














Dù dương gian phủ nhận...
Nhưng rồi một ngày kia
Khi trải qua kiếp người lận đận
Hân hoan ta quay về
Trình diện Đấng Chí Tôn
Ôi! Vinh dự thay khi Cha công nhận:
"Con chính là Nghệ Sĩ của Tình Yêu
Người nghệ sĩ mà Cha đã yêu thương tạo dựng"...


MẶC TRẦM CUNG



QUÊ TÔI









Quê tôi có núi Ngũ Hành
Có dòng sông đẹp chạy quanh phố phường
Quê tôi thắm đượm tình thương
Ai xa lòng cũng vấn vương chốn này
Quê tôi ngày một đổi thay
Nhưng lòng người vẫn chứa đầy tim yêu
Quê tôi nơi ấy có nhiều
Danh lam thắng cảnh làm xiêu lòng người













Quê tôi ai cũng vui cười
Dẫu cho mùa lũ làm người đớn đau…
Quê tôi vẫn mãi thắm màu
Đây vùng biển đẹp xanh màu ước mơ
Quê tôi ôi thật nên thơ
Ai đi cũng nhớ cũng mơ ngày về.

BĂNG TÂM

TÌNH SÔNG

Đất Quảng Nam chưa mưa mà đã thấm
Rượu Hồng Đào chưa nhắm lòng đã say
Quê tôi đó tình người vẫn đong đầy
Bao yêu dấu theo từng ngày lớn mãi

Ai đi xa vẫn mong ngày trở lại
Nhìn dòng sông bao thân ái trầm kha
Con sông nhỏ gắn liền tuổi thơ ta
Cùng sẻ chia bao phong ba bão tố














Có những hôm sông trở mình phẫn nộ
Làm người dân bao khốn khổ điêu linh
Nhưng dòng sông vẫn chứa nặng thâm tình
Đem phù sa về quê mình bồi đắp


Khi bình yên từng chuyến đò tấp nập
Chở dòng người đi xây đắp tươi lai
Sông hiền hoà, đêm buông tiếng thở dài
Sông lặng lờ chờ ngày mai tung sóng.
……

BĂNG TÂM

SÔNG VÀ TÔI














Ta đứng trước con sông xinh nho nhỏ
Ở nơi đây ta đã có tình thân
Con sông nhỏ như người bạn thật gần
Dẫu xa cách vẫn in hằn nỗi nhớ

Khi ta vui sông cười đùa hớn hở
Sóng rì rào theo nhịp thở reo vui
Khi ta buồn sông chia giúp ngậm ngùi
Tung bọt trắng sông chôn vùi tủi hận

Có những hôm giữa chiều tà hoang vắng
Ta lặng hồn theo cay đắng… lệ rơi
Sóng vỗ nhịp vang từng khúc ru hời
Cuốn giúp ta những tình đời ngang trái

Rồi một hôm dòng sông mang trả lại
Một tình yêu luôn thắm mãi thủy chung
Sóng vang lên một khúc hát oai hùng
Tặng ta đó khúc tình chung muôn thuở.

BĂNG TÂM

MƯA CHIỀU

Mưa chiều giá buốt lòng ai
Giọt sầu cứ mãi lăn dài trên mi
Trời đem mưa đến làm chi?
Để cho nỗi nhớ ôm ghì tim đau

Người xa xa tận ngàn dâu
Để người ở lại nghe sầu buông lơi
Bóng người biền biệt phương trời
Để cho ai mãi một đời nhớ thương.

Chiều nay mưa nhạt nhòa vương
Rơi trên khóe mắt vô thường xót xa
Nhìn mưa chợt nhớ người ta
Để rồi mắt lệ cũng òa chứa chan

















Hoàng hôn giờ đã úa tàn
Mưa chiều lặng lẽ bẽ bàng hồn đau
Tìm người chẳng biết tìm đâu?
Đành thôi để giọt mưa sầu ướt mi!

29.10.2005
BĂNG TÂM

MƯA CHIỀU (2)

Chiều nay mưa nặng hạt rơi
Có ai ngồi giữa biển đời mông mênh
Lặng nhìn con nước buồn tênh
Kia nhành bèo tím bồng bềnh lang thang

Chiều nay nhìn gió đông sang
Mưa giăng hạt nhớ mênh mang tình buồn
Lặng nhìn từng giọt mưa tuôn
Nghe ngàn nỗi nhớ quay cuồng theo mưa


















Ta ngồi chợt nhớ chiều xưa
Cùng ai chung bước đón đưa nhau về
Giờ thì lời hẹn sơn khê
Theo ngàn gió cuốn đi về nơi xa

Chiều nay mưa đẫm hồn ta
Điệu buồn dang dở ai ca giữa chiều?
Mình ta ôm mãi dấu yêu
Giữa chiều mưa lạnh cô liêu đi về.

15.11.2005
BĂNG TÂM

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM

Ngày bên anh … đêm bên em lặng lẽ
Phương trời buồn là ngã rẽ chia ly
Đêm lang thang buồn vui chẳng là gì
Em cứ mặc, cố quên đi cách trở














Đêm bên anh … ngày bên em hé mở
Em lặng thầm ôm nỗi nhớ lang thang
Bình minh lên xua hiu quạnh đêm tàn
Em thầm ước đời ngập tràn hạnh phúc

Ngày bên anh … đêm bên em lắm lúc
Mỉm môi cười mà từng khúc ruột đau
Đêm trăn trở giữa những nỗi ưu sầu
Em lại ước ta bên nhau hoài mãi

Đêm bên anh … ngày bên em trở lại
Điệp khúc buồn tê tái mảnh hồn thơ
Dẫu chúng mình mãi lạc bước bơ vơ
Nhưng xin vẫn mãi đợi chờ nhau nhé!

Ngày bên anh... đêm bên em lặng lẽ...

30/07/2006
BĂNG TÂM

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM (2)

Ngày bên anh có gì vui không hở
Có bao giờ anh chợt nhớ em không?
Đêm lặng lẽ buồn giăng giăng ngập lòng
Ngắm sao trời, em chờ trong thầm lặng

Bình minh lên bầu trời xanh rực nắng
Đã tàn rồi một đêm trắng chờ anh
Bên anh giờ trời ngập ánh trăng thanh
Có nhớ em trong mộng lành không đó?

Hoàng hôn rơi bầu trời đang ửng đỏ
Đêm buông màn có bóng nhỏ ngồi mơ
Ngày bên anh, anh hỡi có bao giờ
Nhớ về em hoạ vần thơ tình ái?















Kìa bên em ánh hừng đông trở lại
Tàn đêm rồi sao còn mãi niềm đau
Ở bên anh, trăng chênh chếch trên đầu
Em chúc anh không mộng sầu anh nhé!

Một nỗi nhớ len vào hồn thật nhẹ
Ngày bên anh … đêm lặng lẽ em chờ
Hai phương trời hai nỗi nhớ ngu ngơ
Đêm thao thức, ngày ươm mơ, dệt mộng.

BĂNG TÂM

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM (3)

Đêm bên em ta băn khoăn tự hỏi
Đã ngủ say nồng giấc điệp rồi chưa?
Hay thao thức nghe trời đổ cơn mưa
Để giọt sầu đong đưa trên khoé mắt

Ta chợt thấy tâm hồn mình se thắt
Đời bể dâu xa cách một đại dương
Ngày tháng trôi trong vất vả đoạn trường
Em vẫn mãi âm thầm không lên tiếng














Ngày bên anh, em ước sầu tan biến
Để anh còn nghĩ đến chuyện đôi ta
Nhưng dòng đời thừa mứa những xót xa
Em chỉ biết nhìn trăng ngà thổn thức

Ta hiểu chứ, nên lòng luôn day dứt
Mộng tương phùng còn xa quá đi thôi
Chỉ mong sao tình không thể phai phôi
Và mãi mãi còn nhau trong tâm khảm

10/2006
BĂNG TÂM - LÁ THU PHAI

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM (4)

Ngày bên ta … đêm bên em xa lạ
Gối chăn buồn lặng lẽ trải suy tư
Không gian nào ngăn cách giữa thực hư
Chia hai ngã, hai niềm đau ngơ ngẩn

Tình ngàn năm vốn luôn luôn lẩn thẩn
Có mấy khi được trọn vẹn đâu em
Chấp nhận thôi và cứ đợi chờ xem
Con thuyền mộng dạt về đâu em ạ?















Ngày bên em, con phố quen chợt lạ
Hoàng hôn rơi còn xác lá thu bay
Mộng ước tình, anh hỡi, vẫn còn đây
Nên lặng lẽ mắt đong đầy giọt nhớ

Tình đôi ta chỉ có duyên không nợ
Hai đứa mình chỉ biết nhớ nhau thôi
Ngày và đêm thấp thoáng những bồi hồi
Nghe ngơ ngẩn mênh mang sầu trong dạ.


10.2006
BĂNG TÂM - LÁ THU PHAI

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM (5)

Đêm bên nhau sao mơ hồ quá đổi
Khi nắng vàng trải ngàn lối em qua
Khi bên anh vầng trăng đêm nhạt nhoà
Em mộng ước thoảng qua đời nhau mãi

Đêm bên nhau, ôi nghe mà tê tái
Khi ta, người vẫn hoài mãi xa xôi
Ngày bên em đang nhè nhè êm trôi
Thì bên anh, màn đêm ôi lạnh giá

Đêm bên nhau, ôi nghe sao quá lạ
Khi đời buồn nghiêng ngả bóng em, anh
Đêm bên anh đang an giấc mộng lành
Bên em ngày bỗng hoá thành nỗi nhớ...














Ôi đêm ngày sao mãi hoài cách trở
Em nhìn đời vụn vỡ nét son môi
Ngày và đêm còn lại bóng em thôi
Mãi ngẫn ngơ, mãi xa xôi chờ đợi

Ôi đêm ngày sao mãi xa vời vợi
Cho lòng buồn chới với mảnh tình tan
Đêm và ngày ôm nỗi nhớ lang thang
Vẫn hoài mơ đêm có chàng bên cạnh.

03/11/2006
BĂNG TÂM

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM (6)

Đêm buông màn, ngàn vì sao đứng ngó
Mây nhẹ nhàng theo ngàn gió lang thang
Trọn năm canh thao thức ngắm trăng tàn
Đêm lặng lẽ ôm mộng vàng héo hắt















Ngày và đêm vẫn chơi trò cút bắt
Có hay đâu ai se thắt nỗi sầu
Ngày và đêm chơi trò trốn tìm nhau
Như Em - Anh giữa muôn màu sắc nhớ

Một ngày lên, một đêm buồn nức nở
Đến bao giờ ta được ở bên nhau
Để những khi lòng se thắt nỗi sầu
Có bờ vai ta gục đầu thủ thỉ

Ngày và đêm vẫn không là tri kỷ
Nên Em - Anh muôn kiếp chỉ xót xa
Vẫn lặng thầm mong mỏi những thiết tha
Khi ngày đêm mãi chơi trò cút bắt...

BĂNG TÂM

ĐIỆP KHÚC NGÀY & ĐÊM (7)

Bên anh giờ đã sang ngày
Bên em lặng lẽ đêm say mộng sầu
Tìm đâu em biết tìm đâu
Ngày đêm cách trở lệ sầu hoen mi?

Cố nhủ lòng, vào mộng đi
Mà sao mắt vẫn nhìn gì xa xôi
Bình minh bên đó lên rồi
Bên em đêm tối bồi hồi ai hay

Bên em gần hết một ngày
Màn đêm giăng mắc lòng đầy xót xa
Bên anh nắng mới chan hòa
Nhớ thương lòng có thoảng qua chút gì?














Lệ sầu vẫn ứa bờ mi
Tàn đêm em vẫn ôm ghì xót xa
Bên người giờ chắc đã là
Hoàng hôn dần xuống chiều tà nhẹ rơi

Lại một đêm, sầu buông lơi
Lại một đêm giữa bầu trời ngẫn ngơ
Người nơi xa có bao giờ
Nhớ về ai đó đêm bơ vơ sầu

01.04.2007
BĂNG TÂM

TÌNH KHÚC MƯA

Mưa vẫn rơi trên đường khuya phố vắng
Em lặng buồn giữa đêm trắng chờ mong
Tiếng mưa rơi hay tiếng khóc của lòng
Mãi tí tách giữa đêm đông sầu nhớ

Mưa rớt rơi từng điệu buồn dang dở
Hay tiếng lòng em nức nở trong đêm
Còn đâu nữa bao giấc mộng êm đềm
Còn đâu nữa lời dịu êm ai tặng


















Mưa vẫn rơi trên đường khuya phố vắng
Tâm tư em mãi trĩu nặng sầu vương
Mưa cứ rơi, rơi suốt những canh trường
Ai lặng lẽ để lệ vương khoé mắt

Mưa vẫn rơi từng điệu buồn héo hắt
Tiếng mưa sầu làm quặn thắt tim côi
Tiếng mưa rơi hay tiếng khóc lòng tôi
Mãi thổn thức, mãi bồi hồi thương nhớ.

BĂNG TÂM

MƯA THÁNG SÁU

Nhạt nhòa tháng sáu mưa bay
Chìm trong ký ức đọa đày con tim
Tình xưa giờ đã im lìm
Sao ta hoài mãi kiếm tìm người ơi?!

Nhạt nhòa tháng sáu mưa rơi
Ta đưa tay hứng nghe đời quạnh hiu
Mình ta đứng lặng giữa chiều
Mơ trong mưa có lời yêu tìm về

Nhạt nhòa mưa mãi lê thê
Đêm sầu cô quạnh mơ về ngày xưa
Yêu thương kể mấy cho vừa
Giờ đây lặng lẽ nhìn mưa khóc thầm


















Nhạt nhòa mưa mãi lâm râm
Vẳng đâu đây tiếng nguyệt cầm xót xa
Đêm sầu chỉ một bóng ta
Ôm bầu rượu nhạt ngâm nga thơ buồn

Nhạt nhòa từng giọt mưa tuôn
Làm sao xóa hết nỗi buồn chia ly
Người xa hỏi có nhớ gì
Riêng người ở lại khắc ghi tình sầu

Nhạt nhòa từng giọt mưa ngâu
Làm sao xóa được nỗi sầu mưa ơi!
Đành thôi đi giữa cuộc đời
Cố tìm mua lại bên lời thơ xa

Nhạt nhòa mưa ướt vai ta
Tim lòng nức nở xót xa ngậm ngùi
Đành thôi nỗi nhớ chôn vùi
Lang thang tìm lại niềm vui tháng ngày

Nhạt nhoà mưa lạnh mắt môi?
Tim lòng nức nở từng hồi xót xa
Đành thôi một bóng riêng ta
Cùng bầu rượu nhạt trăng ngà lang thang

Đêm mưa buồn 21.06.2005
BĂNG TÂM

MƯA!

Mưa vẫn rơi ... rơi đều trên phố vắng
Giữa đêm buồn lòng trĩu nặng sầu vương
Người xa người còn lại tiếng yêu thương
Giữa đêm lạnh bao đoạn trường trăn trở














Mưa vẫn rơi... từng giọt sầu thương nhớ
Người đợi người tiếng nức nở xót xa
Mưa vẫn rơi hay những giọt lệ ngà
Cứ tuôn mãi trên vai ta ướt đẫm

Mưa rơi rơi... ta tìm đâu hơi ấm
Người xa người nghe lòng thấm nỗi đau
Mưa cứ rơi, rơi mãi những giọt sầu
Giữa đêm lạnh biết về đâu mưa hỡi?

02.08.2005
BĂNG TÂM