Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2007

SUY TÔN TÌNH YÊU CHÚA

Tình Yêu Chúa, muôn đời con ca tụng
Đã yêu con tình yêu quá ngọt ngào
Tình dịu hiền, tình nồng ấm biết bao
Tình trăn trở, kiếm tìm đời chiên lạc

Lạy Chúa con, thân con tàn xơ xác
Bởi ham mê lạc thú chốn phồn hoa
Bao đắng cay tủi cực mắt lệ nhòa
Con ngã quỵ giữa dòng đời nhân thế

Chúa yêu con, Tình Ngài như trời bể
Đã tìm con lạc lỏng giữa màn đêm
Ôm ấp con vòng tay Chúa êm đềm
Xoa nhè nhẹ vết thương lòng thống hối

Lạy Chúa con, đời con đầy tội lỗi
Chúa chẳng màng, Ngài chẳng nhớ tội xưa
Ôm chặt con tình thủ thỉ sớm trưa
Tình lửa mến trái tim hồng say đắm

Trái Tim Chúa cho lòng con chiêm ngắm
Mũi đòng nào đâm thấu Trái Tim Cha
Khơi mạch sống nguồn ân sủng bao la
Máu và Nước luôn trào tuôn lai láng

Tình Yêu Chúa cho hồn con tươi sáng
Nơi suối nguồn thương xót Thánh Tâm Cha
Nuôi dưỡng con tình nồng thắm thiết tha
Sinh hoa trái, tâm tình con tín thác

Trái Tim Chúa trong như nguồn suối mát
Con là nai quanh suối mát êm đềm
Là mẹ hiền ru con ngủ trong đêm
Con thơ bé ngủ say trong lòng mẹ

Trái Tim Chúa, tâm tình con thỏ thẻ
Xin cho con một góc nhỏ dịu dàng
Được ân cần được nghe Chúa bảo ban
Được say mến hồng ân, tình tha thứ

Trái Tim Chúa ru đời con lữ thứ
Biết sống vui hăng say bước trên đường
Đường Chúa đi đường gieo rắc tình thương
Dâng hoa trái bánh thơm niềm vui sống.

Trái Tim Chúa làm hồn con nung nóng
Là niềm vui ngây ngất phút hân hoan
Là bình an hy vọng giữa trần gian
Con yêu mến Trái Tim Hồng Thiên Chúa.

MẶC TRẦM CUNG

MẦU NHIỆM ĐỨC TIN & TÌNH YÊU

Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cao cả
Con kính yêu, phục bái tôn thờ
Đã cho con cả trời mơ
Để con được sống, nương nhờ Thánh ân

Ngài mở trí cho con thấu hiểu
Thiên Chúa là chân lý, tình yêu
Giúp con suy niệm cao siêu
Nhiệm mầu Thánh Ý, tình yêu khôn lường

Chúa Ba Ngôi, vượt ngoài tư tưởng
Vén bức màn, hiệp nhất yêu thương
Ngôi Cha làm chủ muôn phương
Ngôi Con dâng hiến, tỏ tường Ngôi Ba

Công tạo dựng, Tình Cha cao cả
Sáng tạo nên trời đất bao la
Muôn loài hát khúc hoan ca
Con người được tạo, giống Cha trên trời

Cha ban tặng, vùng trời đất mới
Cho con người hạnh phúc vui tươi
Con người làm chủ mọi nơi
Sống trong ân phúc, tuyệt vời hân hoan

Khi con người sống trong thác loạn
Chúa Ngôi Con cứu chuộc nhân trần
Cho con nối lại tình thân
Xóa bao lầm lỗi, dự phần ơn thiêng

Ơn thần thiêng, Chúa Con trao tặng
Sai con đi, loan báo Tin Mừng
Muôn người nhận biết tuyên xưng
Tình yêu Thiên Chúa, vang lừng Thánh danh

Chúa Ngôi Ba, nguồn ơn thánh hóa
Ban hồng ân, ơn Thánh của Ngài
Tình Ngài bền vững không phai
Sáng soi chân lý, mở khai cõi lòng

Nâng bước con, giữa ngàn nguy khốn
Dắt dìu con vững bước tin yêu
Yêu thương dạy dỗ bao điều
Lời kinh ca ngợi sớm chiều ngân vang

Con cảm tạ tình yêu khôn sánh
Chúa Ba Ngôi mạc khải chính mình
Cho con sống kiếp thần linh
Gọi Cha nhân ái, thắm tình con thơ

Niềm hy vọng, lòng con yêu mến
Nét cao quang, Thiên Chúa Ba Ngôi
Sống theo chân lý Ngôi Lời
Tôn thờ Thiên Chúa muôn đời là Cha

Niềm tin tưởng Chúa là sức mạnh
Thúc giục con mạnh dạn tuyên xưng
Dấu Thánh Giá là dấu vui mừng
Vinh danh Thiên Chúa, vang lừng Ba Ngôi

Nhân danh Cha và Con Chí Thánh
Cùng Thánh Thần, trọn nghĩa yêu thương
Nhiệm mầu tình Chúa ngát hương
Vinh quang, hiệp nhất, Thiên Đường cao sang.

MẶC TRẦM CUNG

THẦN LƯƠNG HUYỀN NHIỆM

Thân lạy Chúa Chiên Lành yêu dấu
Tình yêu Ngài tuyệt mỹ cao sang
Nuôi con thoát cảnh cơ hàn
Ấm no, hạnh phúc ngập tràn niềm vui

Vắng tình Ngài, đời con thui thủi
Lê bước chân mòn mỏi tha phương
Hồn con mệt mỏi chán chường
Ngài yêu ấp ủ tình thương dạt dào

Đời con đã được Ngài răn bảo
Bằng suối tình nặng nghĩa yêu thương
Bẻ đôi tấm bánh khiêm nhường
Chia cơm sẻ áo tình thương với đời

Sợ con dại trước ngàn giông tố
Bao hiểm nguy giăng lối bủa vây
Tình yêu Ngài hiến tặng đây
Máu Thầy của uống, Mình Thầy của ăn.

Ôi! Lương thực thần linh huyền nhiệm
Trao tặng con sự sống miên trường
Mời con hiệp lễ yêu thương
Cùng Thầy đi khắp nẻo đường trần gian

Bước vào đời, hồn con thanh thản
Dâng tặng đời của lễ hy sinh
Tình yêu là hiến thân mình
Vỡ tan, nghiền nát, nặng tình hiến dâng

Dâng của lễ trên bàn tiệc Thánh
Tâm tình con trọn nghĩa tin yêu
Dâng Ngài của lễ tòan thiêu
Lời kinh dâng hiến muôn điều thiết tha

Say khúc hát Tình Yêu Thập Giá
Sống hiệp thông liên kết tha nhân
Trở nên tấm bánh tình thân
Hóa thành lương thực thi ân vẹn tròn

Cúi lạy Chúa, chính nguồn ơn phúc
Đã biến thành lương thực đời con
Một lòng con nguyện sắt son
Theo Thầy “dâng Bánh- Rượu ngon” cho đời.

MẶC TRẦM CUNG

AVE MARIA – VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI

Kính chào mẹ , Nữ Vương đầy ơn phúc
Đẹp tuyệt vời như huệ trắng trinh nguyên
Vết tội nguyên không lây nhiễm tinh tuyền
Kỳ công Chúa uy phong Ngài tác tạo

Lạy Nữ Trinh đẹp xinh như ngọc bảo
Như vàng ròng tinh luyện trước thiên nhan
Như trân châu tươi sáng cửa Thiên Đàng
Đẹp diễm lệ ngất ngây lòng Vua Cả

Phận nữ tỳ “Xin Vâng” lời đáp trả
Kéo Con Trời, Thiên Tử ngự cung son
Sống kiếp người trong thân phận người con
Tình thiên quốc giao hòa tình nhân thế

Mẹ diễm phúc xinh tươi nhành thiên tuế
Ơn trinh thai trong trắng ai sánh bằng
Dưỡng nuôi Con Chúa Chí Thánh toàn năng
Thật vinh phúc. Ya-vê Ngài thương đến

Mẹ Vô nhiễm cất cao lời cảm mến
Linh hồn tôi ngợi khen Đấng Chí tôn
Mẹ hiến dâng trọn vẹn cả xác hồn
Vâng Thánh ý Chúa Cha, tình dâng hiến

Cùng với Con, Mẹ đồng công kính tiến
Tế Chiên Con làm của lễ ân tình
Trọn nghĩa tình dâng điệp khúc hy sinh
Hòa giai điệu thiên cung cùng trần thế

Lạy Nữ Vương, Mẹ dịu dàng thanh khiết
Xin giúp con trong khốn khó gian nan
Che chở con khi lòng dạ hoang mang
Luôn tín thác, tin yêu, niềm trung hiếu

Đời con dại mỏng dòn như tơ liễu
Xin giúp con nương bóng mẹ chở che
Dù đông sang, nắng thu hay trưa hè
Trái tim mẹ là mùa xuân vĩnh cửu.

Vô nhiễm thai, ôi! Trái Tim Huyền Nhiệm
Tán tụng uy quyền, Hiền Mẫu của nhân sinh.

MẶC TRẦM CUNG

TIẾT THU

Thu sang tiết trời se se lạnh
Cơn gió ùa qua lá rời cành
Mây trắng lững lờ trôi đi mãi
Đưa hồn nhẹ vút chốn thiên thai.

20/09/2007
HOA RỪNG

NGHĨA TRÁI CỦA NỤ CƯỜI

Cười là tiếng khóc khô không lệ
Là nỗi đau chốn kín ở trong lòng
Nơi cất giấu bao nhiêu điều cay đắng
Nở trên môi thay giọt lệ tràn mi…

28.09.2007
HOA RỪNG

CHỈ CẦN MẾN YÊU

Hỏi rằng đời này nghĩa lý chi?
Nếu không yêu thật ở trong lòng
Cho dù thành công hay thất bại
Mến yêu là đủ chẳng lo chi

Nhưng đâu chi dễ biết mến yêu
Mến yêu đòi hỏi bỏ rất nhiều
“Cái tôi” “thời giờ” và “sức khỏe”
Phi thường ai dám sống chữ yêu.

23/09/20007
HOA RỪNG

MỪNG SINH NHẬT

Chúc mừng sinh nhật khang an
Bao nhiêu hạnh phúc vạn ngàn điều may
Thêm một tuổi lại thêm hay
Mừng ngày sinh nhật tràn đầy niềm vui.

2007
HOA RỪNG

THẸN THÙNG TUỔI ĐÔI MƯƠI

Ai lại chẳng một lần không nếm trải
Sự thẹn thùng bẽn lẽn tuổi đôi mươi
Những thổn thức lạ thường, ôi chi lạ?
Ngỡ ngàng lắm hỡi cái tuổi đôi mươi.

24/09/20007
HOA RỪNG

MỎI MỆT

Ta cảm thấy chân chùn mỏi gối
Dẫu ta mới bước nửa cuộc đời
Lẽ đời nhiều lắm nổi trôi
Bao nhiêu thử thách rã rời sóng xô
Đục trong một kiếp hư vô
Sang hèn phú quý chỉ “đồ” phù vân
Ở đời mang kiếp phong trần
Làm người vẫn phải ân cần sống vui.

25/09/20007
HOA RỪNG

CUỘC ĐỜI CŨNG THẾ

Thu năm nay mưa hoài sao mưa mãi
Lá vàng thu bị khuất dưới làn mưa
Mây xanh hỡi sao không dừng chân lại
Gọi nắng vàng hong lại lá vàng thu

Đời cũng thế đôi khi giăng sương mù
Đôi khi cũng khô cằn như nắng hạ
Chẳng thiếu lần lạnh giá tựa đêm đông
Rồi có lúc như mùa xuân ấm áp.

27/09/20007
HOA RỪNG

CÂY THÁNH GIÁ NGHĨA CHI?

Cây Thánh Giá trên đồi cao ngày ấy
Trổ “Bông Hoa” trong chiều tím loang buồn
“Bông Hoa” ấy tuôn tràn ơn Cứu Độ
Biến u buồn thành nguồn phúc chứa chan

Cây Thánh Giá xua tan bao thất vọng
Khi lòng người biết đón nhận hân hoan
Cây Thánh Giá giúp phá tan nghi ngại
Cho ai biết quảng đại và thứ tha

Cây Thánh Giá là đà ta tiến mãi
Lên đỉnh cao Thập Tự Giá Vinh Quang
Giêsu đó tấm gương sáng huy hoàng
Theo chân Chúa nhẹ nhàng mang Thánh Giá

Đời con người đớn đau ôi chẳng lạ
Kiếp nhân sinh khổ giá vẫn song hành
Muốn hạnh phúc lòng thành vui đón nhận
Như “ Người Con” cùng tận được Phục sinh.

14/09/2007
HOA RỪNG

ĐƯỜNG THEO CHÚA

Đường của Chúa là đường lên Núi Sọ
Đường lên đỉnh Núi Sọ rất là cao
Đôi tay Chúa ôm ghì cây Thánh Giá
Lên đỉnh đồi nằm ngửa chịu đóng đinh
Nhớ hôm ấy con quyết đi theo Chúa
Vậy mà con lần lữa chẳng bước đi
Không can đảm không tiến được đâu nhé
Muốn giống Chúa phải trèo tới Canvê.

16/09/2007
HOA RỪNG

THEO GƯƠNG CHÚA

Ngước mắt trông lên cây thập tự
Ánh mắt yêu thương rất nhân từ
Yêu thương đón nhận và tha thứ
Người lành kẻ dữ chẳng chối từ

Chúa muốn dạy con biết suy tư
Noi gương của Chúa mà xử cư
Yêu thương yêu mãi đừng oán hận
Quảng đại, bao dung chẳng chần chừ.

19/09/20007
HOA RỪNG

ƠN THÁNH

Ta ngồi đây một mình lặng lẽ
Ngắm mưa rơi từng giọt rơi đều
Như ơn Thánh mỗi ngày tuôn đổ
Trong đời ta từng tháng năm trôi

Ơn Chúa đổ khi ta sám hối
Khi mở lòng hướng tới tha nhân
Khi trút bỏ ghét ghen thù hận
Dây tình thân sẽ đan kết muôn lòng.

18/09/2007
HOA RỪNG

KIẾM TÌM

Một đời khao khát kiếm tìm
Niềm vui hạnh phúc con tim lòng thành
Thói đời lại thích tranh giành
Vinh hoa phú quý thanh danh ở đời
Tiếng khen lừng lẫy một thời
Thông minh lỗi lạc mong đời lưu danh
Như sương sớm đẹp long lanh
Thế rồi vụt tắt khi hanh nắng vàng
Tỉnh ra chợt thấy hoang mang
Niềm vui hạnh phúcThiên Đàng tìm đâu?
Quay về đi, dưới Nhà Chầu
An bình thư thái bắt đầu nhúm nhen
Không kiếm tìm những tiếng khen
Vinh hoa phú quý đua chen tranh giành
Nhưng tìm được, tấm lòng thành
Khổ đau thử thách biến thành niềm vui.

26/09/2007
HOA RỪNG

VÌ YÊU GIÊSU

Giêsu con muốn yêu Ngài
Dù trong nước mắt dù trong bàng hoàng
Yêu Ngài chấp nhận gian nan
Yêu Ngài con quyết hiên ngang đến cùng
Yêu Ngài quyết sống bao dung
Yêu Ngài con quyết bước cùng gió sương
Dù đời có lắm dặm trường
Yêu Ngài con vẫn thẳng đường bước đi।

27.09.2007
HOA RỪNG

"TÂM SỰ CÙNG MẸ CHA"


"Chuỗi Thơ Hoa Rừng"

TìNH MẸ

Con biết nói sao tình của mẹ
Bao la như biển đẹp hơn sao
Cao như đỉnh trời, sâu hơn vực
Con biết đáp đền đến khi nao?

Mẹ đã trao ban cả cuộc đời
Trọn cả tấm lòng với con tim
Không mong báo đáp hay đền trả
Mong con hạnh phúc suốt một đời.
21.10.2007.


MẤT CHA

Mất cha đời thấm cô đơn
Mất Cha con thấy từng cơn quặn lòng
Mất Cha cuộc sống long đong
Mất Cha đời bỗng nhiêu phong bão bùng
Tình thương biết kể sao cùng
Khi Cha còn sống đã từng cho con
Bây giờ Cha đã chẳng còn
Nhưng Cha vẫn mãi trao con trọn tình.
20.10.2007.


TÌNH CHA

Tình Cha ấm áp hong nồng
Như lò lửa cháy tựa vầng thái dương
Suốt đời Cha đã yêu thương
Hy sinh vất vả kiên cường vì con
Dù cho nước chảy đá mòn
Cuộc đời thay đổi vẫn còn tình Cha
Cha bây giờ đã đi xa
Ước ao chẳng gặp lệ sa cũng đành
Cha ở tận chốn cao xanh
Cha ơi nhớ nhé đồng hành với con.
23.10.2007.


CÔNG CHA

Mây trời lồng lộng trên cao
Làm sao phủ kín được công Cha hiền
Kể ơn cho đến vô biên
Đếm sao cho xuể cả thiên sao trời
Công Cha thế đó ai ơi!
Phận con đáp nghĩa cả đời chẳng xong
Công ơn ghi khắc cõi lòng
Thảo hiền hiếu nghĩa mới tròn phận con.
24.10.2007.


“THÁI SƠN” ĐÃ KHUẤT

Con không còn thơ bé đúng không Cha?
Vậy mà khi nhớ Cha con vẫn khóc
Vẫn thấy buồn thấy thiếu vắng tình thương
Năm năm trôi những tưởng rằng vơi bớt
Thế mà con chợt ngỡ tưởng hôm qua
Con nhớ Cha, thương Cha, thương nhiều lắm!
Muốn gặp Cha nhưng Cha đã xa rồi
Con cứ ngỡ “thái sơn” cao vời vợi
Chẳng đổi dời ngã xuống phải không Cha?
Nhưng hôm nay “thái sơn” kia đã khuất
Bỏ lại con lòng chất ngất u buồn.
25.10.2007.


TÂM SỰ CÙNG CHA YÊU (1)

Mất Cha nhà mất cột kèo
Mất đi chỗ dựa cheo leo cuộc đời
Nhiều đêm dòng lệ tuôn rơi
Tủi cho thân phận cút côi một mình
Vắng Cha vắng cả thâm tình
Vắng người lo lắng vắng tình anh em
Đứng bên mộ đá khóc thầm
Giá Cha còn sống ấm êm cuộc đời
Âm thầm con gọi Cha ơi!
Một mình lặng lẽ lệ rơi rơi hoài
Bây giờ con biết nương ai
Đời này có lẽ mãi hoài đau thương.
Kỷ niệm giỗ Cha 26.10.2007
Út của Cha.



TÂM SỰ CÙNG CHA YÊU (2)

Mất Cha cuộc sống cheo leo
Như nhà thiếu nóc cột kèo cũng không
Nhiều đêm lệ ướt tuôn dòng
Tủi thân côi cút long đong một mình
Vắng Cha vắng cả thâm tình
Vắng người lo lắng vắng tình yêu thương
Anh em mấy kẻ xót thương
Ai lo phận ấy lẽ thường mà thôi.
Kỷ niệm giỗ Cha 26.10.2007
Út của Cha.



HOA RỪNG

ĐỒNG THƠ

"Chuỗi thơ Lê Miên Ca"

THÁNG - NĂM
Tháng tháng, năm năm đời lặng lẽ
Còn vương một chút tình son trẻ
Đôi chân vất vưởng vội chạy tìm
Tháng tháng, năm năm đời quạnh quẽ.
28.07. 2007


EM ƠI NGỦ ĐI
Em ơi! Em hãy ngủ đi thôi!
Nàng trăng nặng bóng đã khuya rồi
Gió về lạnh lắm em hãy ngủ!
Ngày mai lại thấy ánh Mặt trời.
28. 07. 2007

ĐƯỜNG VỀ
Bừng bừng ngọn lửa cháy trong tim
Tất tả đôi chân cứ chạy tìm
Thế sự phù vân thêm gánh nặng
Đường về đã rách nát trang xiêm.
28. 07. 2007

ĐỒNG THƠ
Ta về góp mặt đồng thơ mới
Vườn bút muôn màu hội ngộ đây
Một mảnh tình riêng ta gửi tới
Đồng thơ đón nắng quyện trời mây.
01.09.2007

BÂNG KHUÂNG
Hạ đã đi rồi thu lại sang
Chân nai ngơ ngác cụm hoa vàng
Bâng khuâng áo trắng vừa qua ngõ
Uống sạch nơi đây những mơ màng.
01.09.2007

BÓNG THU
Thu về lá đổ lòng man mác
Giọt nắng tinh khôi khẽ hắt qua
Cửa ngọc rèm thưa buồn chẳng nói
Ta ngồi ngắm bóng, bóng nhìn ta.
01.09.2007

GIỌT THƠ
Thanh thanh một khoảng trời xanh thẳm
Lẳng lặng mà nghe gió thổi về
Óng ánh giọt thơ đầu ngọn bút
Trào tràn muôn sắc đổ đồi quê.
01.09.2007

NHỚ!
Nắng vàng hiu hắt lộng trời mây
Chạnh nhớ thương ai mắt lệ cay
Dựa bóng tâm hồn bên sách vở
Tương phùng thoả mộng nắng vơi đầy.
01.09.2007

THỨC
Thức trọn đêm này nghe tiếng mưa
Giọt buồn mí mắt cũng còn thưa
Giọt nồng chan chứa sầu khôn nói
Thức trọn đêm này khóc theo mưa.
01.09.2007

GIÓ THỔI THU VỀ
Cành bàng còn những lá vàng hoe
Xao xác chân đi tiễn nắng hè
Áo trắng hững hờ vương khắp chốn
Thẹn thùng nàng gió thổi thu về.
01.09.2007

THU VỀ
Nắng đã tàn rồi giữa khoảng không
Màn đêm buông xuống lệ lưng tròng
Bờ mi ướt đẫm sầu chưa nói
Lặng lẽ thu về với núi sông.

YÊU NHIỀU!
Điên đảo tình đời mắt lệ cay
Giọt sầu còn thấm những mê say
Đắm đuối ân tình vương ngây ngất
Yêu nhiều nên phải nhuốm lắt lay
04. 09. 2007

GIẤC MỘNG BAN CHIỀU
Giấc mộng ban chiều còn vấn vương
Lá hoa xinh thắm những yêu thương
Đưa tay ta hái về trong mắt
Để tặng riêng nàng khách tha phương.

LÊ MIÊN CA

QUAY ĐI VÀ KHÓC

Ngày .... tháng .... năm 1997

Cuối cùng tôi cũng dành đủ số tiền để sắm cho mình một bộ đồ thật bảnh. Đến cổng chợ, một cụ già nhìn tôi với ánh mắt chờ đợi, thấy thế tôi liền vội vã bước đi. Khi lấy tiền ra mua áo, tôi cảm thấy như mình có lỗi với cụ, nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua trong chốc lát, tôi tự nhủ: “Tại mình không có tiền lẻ thôi mà”. Từ trong chợ bước ra tôi chợt thấy bé Ti ,con dì tôi, đang nói chuyện với cụ già lúc nãy, cả hai ngồi nói chuyện thật vui vẻ.
Hình ảnh đó khiến tôi chợt nhớ lại….

Cách đây mười năm, tôi cũng như bé Ti thường ngồi ngoáy trầu cho cụ bà hành khất, nghe cụ kể chuyện ngày xưa. Có lúc thì chạy chơi với những đứa trẻ con nhà nghèo ở cuối xóm, khi thì đùa nghịch với những đứa trẻ nhặt rác ở đầu đường. Có bánh kẹo tôi thường đem đến cho tụi nó. Nhiều lúc nhìn chúng nó, tôi lại thầm ao ước: "Ước gì mình có thật nhiều tiền để giúp tụi nó”. Thế rồi ngày tháng qua đi, mải mê với những tính toán bon chen trong cuộc sống đã xoá nhoà trong tôi những tình thương đó. Ước mơ hôm nào giờ cũng lụi tàn theo ngày tháng, giờ chỉ còn lại tôi - một con người ích kỷ, chỉ biết lo nghĩ đến bản thân mình. Tôi là thế đó, lúc không có tiền thì lại ước có thật nhiều tiền để giúp người, đến khi có thì lại so đo, tính toán thiệt hơn.

Tôi quay về để dòng lệ chảy dài trên khoé mắt. Tôi khóc ư? Khóc vì cuộc đời vẫn còn nhiều bất hạnh, hay khóc vì cuộc đời có lắm đổi thay?

Không! Tôi khóc vì xót xa nhận ra rằng: Cuộc đời vẫn thế, còn tôi chẳng là tôi nhạy cảm của hôm nào…

BĂNG TÂM

TRÁI TIM BĂNG GIÁ

Giữa năm lớp mười, tôi phải chuyển trường theo gia đình đến một nơi mới. Bước chân vào lớp mới, tôi hơi bỡ ngỡ với những gương mặt hoàn toàn xa lạ. Những ngày đầu, tôi thu mình trong cái vỏ ốc kiên cố của mình để quan sát bốn mươi ba khuôn mặt của lớp.

Dần dần tôi bớt lo sợ khi thấy những khuôn mặt đó cũng thật là đáng yêu “như tôi vậy”. Trong lớp có một nhỏ làm tôi rất tò mò bởi tính cách không giống ai của nhỏ. Những công việc của trường đề xuất nhỏ luôn là người xung phong nhận làm đầu tiên. Thế nhưng có một điều tôi hơi thắc mắc là nhỏ rất ít tham gia vào những trò nghịch ngợm của lũ con gái nổi tiếng học giỏi và cũng nổi tiếng quậy nhất trường. Dần dần, tôi cũng quen cái tính trầm lặng của nhỏ, hèn gì cả lớp gọi nhỏ là "Người Băng Giá"(chả là nhỏ tên Băng Tâm ấy mà).

Một hôm khi đến nhà nhỏ mượn tập, tình cờ tôi gặp nhỏ đang vui đùa cùng đám nhóc. Nhỏ cười nói huyên thuyên, so với nhỏ lúc này và lúc ở trường đúng là hai con người hoàn toàn khác nhau. Hết chơi, nhỏ lại ngồi vá áo cho lũ nhóc đó...

Lần khác tôi đến nhỏ chơi thì tình cờ thấy nhỏ đang ngồi nói chuyện với một bà lão, cả hai cứ mệ mệ, cháu cháu thật là thân tình. Nhưng một lần nữa tôi chợt sững sờ khi biết được đó là một bà cụ hành khất.

Một hôm khác, khi đi học thêm về, tôi chợt thấy nhỏ đang đèo theo sau một cô bé. Ồ, tôi hơi ngạc nhiên... nhỏ làm gì có em gái, chắc là cùng đường nên nhỏ cho quá giang? Nhưng lúc tôi đến gần thì nghe đứa bé nói nhà nó ở tân quận Thanh Khê. Trời! Một đoạn đường gần bảy cây số - trời mưa tầm tã… Nếu là tôi, chắc tôi chỉ chở nó đến gần nhà mình rồi cho nó tiếp tục quá giang người khác. Nhìn thân hình gầy nhom của nhỏ đang có sức chiến đấu với những cơn gió, tôi thấy thương thương làm sao. Một ý nghĩ chợt loé lên trong tôi, thế là tôi quyết định đạp theo nhỏ và sẽ cùng nhỏ chở cô bé kia về tận nhà. Trên đường đi, tôi thầm so sánh nhỏ và tôi… đúng là hai thái cực.

Là một người Công Giáo, mang trên mình sứ mạng “yêu tha nhân như chính mình”, Nhưng đứng trước những con người nghèo khổ, tật nguyền,... tôi thường xa lánh, né tránh họ như sợ mình sẽ bị vạ lây. Bấy lâu nay tôi thường gọi nhỏ là Người Băng Giá, nhưng trái lại tôi mới là kẻ có Tâm Hồn Giá Băng. Còn nhỏ thì thật xứng đáng với cái tên của mình “Tâm Hồn Trắng Như Tuyết”.

Cám ơn nhỏ đã giúp ta nhìn lại chính mình. Ta tự hứa với lòng là sẽ cố gắng trở nên giống nhỏ, một con người có tâm hồn yêu tha nhân như chính cái tên Tâm Thương của mình.
BĂNG TÂM