Đất bụi
Thinh không
Nặn tượng hình
Lửa thiêng
Hun đúc
Xác hồn linh
Đầy vơi thiện ác xây nhân sử
Nặng nhẹ lương tri dựng thế tình
Thông tuệ lãng quên nguồn tạo hóa
Thú tâm chìm nổi cõi u minh
Đường yêu
Thử thách
Ngàn năm tới
Mù
Điếc
Đói
Nghèo
Đợi phục sinh .
VÂN UYÊN
Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007
XÁC HỒN LINH
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:24:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Vân Uyên, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
TÌNH TIỄN ĐƯA
"Tang lễ theo nghi thức của các chùa."
Bái biệt dâng hoa
Thả đáy mồ
Bổng trầm kinh tụng
Tiếng nam mô
Mõ chuông dẫn độ
Đường siêu tục
Hồn phách bay về
Cõi cực vô
Mộ hầm sâu thẳm
Chia sinh tử
Duyên kiếp nào đâu
Cũng cốt khô
Sáng ngày tang tiễn đưa
Dạ bồi hồi ngẩn ngơ
Mây huyền bay lưu luyến
Ánh hồng vấn ý thơ
Tử khí lạnh tới đâu
Để tình hết thương đau
Men yêu xa nhựa sống
Tim ai vơi nỗi sầu
Tiễn đưa sáng ngày tang
Lòng hỏi lòng hoang mang
Tình thấu chăng còn mất
Xác tan hồn có tan
Xác hồn ngủ lặng thinh
Hoa tươi gió rung rinh
Vẳng xa tiếng chim hót
Thanh thót nhắc thiên tình
Đốt nén nhang tiễn đưa
Thơm gợi kỷ niệm xưa
Tình vượt qua cõi chết
Lưu lại những vần thơ .
VÂN UYÊN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:23:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Vân Uyên, +THƠ ĐẠO, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
TÌNH CHỊ TÌNH EM
"Cảm ghi từ lời thiếu phụ ngậm ngùi nhớ thương chị."
Chia ly nào cũng đắng cay
Vợ hiền vất vả suốt ngày ngược xuôi
Tình thương gieo nặng một đời
Chị ơi ! Vắng mặt kiếp người từ nay
Yên vui như giấc ngủ say
Bóng hình của chị khắc hoài lòng em
Lá vàng lá rụng về đêm
Hơn chi kiếp lá chị em chúng mình
Hoa tươi sớm nở bình minh
Chiều tàn ê ủ chút tình lưu hương
Hương tình phảng phất vấn vương
Chị ơi ! Em nhớ em thương vô ngần .
VÂN UYÊN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:22:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Vân Uyên, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
TIẾNG CHI ĐÂY
Một dây duyên kết cần bầu
Tiếng chi thần khí ngâm câu ân tình
Không lời cảm thấu nhịp tim
Vuốt bay nhật nguyệt ngân chìm sóng xa
Nhạc ai linh động hồn ta
Huyền cầm nghệ sĩ tài ba tiếng đàn
Diệu kỳ say mộng thời gian
Trở về hương ấm gió ngàn đồng quê
Duyên gỗ tình bầu một sợi dây
Ngũ cung huyền ảo tiếng chi đây
Khúc ngân trầm bổng du hồn mộng
Âm họa phiêu diêu thoảng gió mây
Xa vọng cổ thanh nơi đất khách
Lặng rơi thầm lệ đáy lòng ai
Huyền cầm thổn thức canh khuya vắng
Hương nhớ người xưa phảng phất bay .
VÂN UYÊN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:21:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Vân Uyên, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
LỜI THƠ TIẾNG ĐÀN
Hoà thơ
Tiếng nhạc xưa nay
Càng thanh tiếng nhạc
Càng say mộng tình
Nhạc , Thơ
Hương gió huyền linh
Song song thầm mở
U minh đáy lòng
Một dây
Nẩy tiếng tơ đồng
Như se thơ lại
Chỉ hồng tình xưa
Tình ai
Hồn nhạc ý thơ
Tình trời thanh thoát
Lời thơ tiếng đàn
Vượt không gian
Vượt thời gian
Tình người say mộng
Khi đàn hòa thơ .
VÂN UYÊN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:20:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Vân Uyên, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
ĐÊM LANG THANG
Đêm lang thang
Dưới trăng vàng
Xây mộng ước
Đời bình an …
Đêm ngẩn ngơ
Dưới trăng mờ
Ươm ngàn nhớ
Hoạ tình thơ …
Đêm bơ vơ
Biển thét gào
Nhìn trăng vỡ
Dạ nao nao …
Đêm cô đơn
Bước lặng thầm
Mi ướt đẫm
Buồn xa xăm …
Đêm đêm ơi
Gởi đôi lời
Mơ ngày mới
Không sầu rơi …
Đêm yêu thương
Xây mộng thường
Cùng ai hưởng
Tình ngát hương …
Đêm tàn rơi
Hồn rã rời
Bình minh tới
Sầu buông lơi …
21.04.2006
BĂNG TÂM
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:19:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Băng Tâm, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
LỜI RU
“Viết cho mẹ.”
À ơ… ai hát ru con
Làm ta bỗng nhớ ngày còn ấu thơ
À ơ… Mẹ hát à ơ…
Ru con giấc mộng tuổi thơ no tròn
À ơ… mẹ hát ru con
Ngàn năm tiếng mẹ vẫn còn hời ru
Lời ru có gió mùa thu
Có hình bóng mẹ lưng gù vì con
2004
BĂNG TÂM
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:18:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Băng Tâm, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
NHỚ !
Ôi câu hò ... ai ngân nga khúc nhớ
Ôi lời thơ ... ai chở bóng thuyền nan
Ôi câu ca ... lay động lũy tre làng
Bóng mẹ hiền theo nắng vàng trải xuống
Dòng sông xưa ... vẫn còn dâng cuồn cuộn
Mưa hiền hòa vẫn đổ xuống đồng hoang
Vai mẹ gầy ... trĩu nặng gánh lúa vàng
Để cho con ... giữa chiều tàn thơ thẩn
Lời mẹ ru ... Người ơi! con hoài vẫn
Khắc trong lòng ... những đêm trắng ... mẹ ơi!
Bóng mẹ gầy ... vang mãi khúc ru hời
Để đưa con ... vào mộng đời xanh mãi
Mai dẫu xa ... con vẫn còn giữ lại
Bóng quê xưa ... những dấu ái nguyên còn
Dẫu xa xăm .... giữ hoài mối tình son
Một trời yêu ... mẹ cho con ... hoài mãi.
31.05.2006
BĂNG TÂM
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:17:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Băng Tâm, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
CON DỪNG LẠI
Con dừng lại trên đường về Núi Sọ
Chân rã rời, hồn tím lạnh hoàng hôn
Trời mịt mù nghe rợn rùng tiếng gió
Thân bơ vơ về đâu giữa đêm buồn ?
Con dừng lại kiểm hành trang quá khứ
Chút gia tài gói trọn theo tháng năm ?
Đường còn dài mà giờ đâu lộ phí ?
Nỗi chán chường thẩm thấu tận tâm can !
Con dừng lại ngước tìm trong tuyệt vọng
Chúa hay chăng con gọi Chúa mãi hoài ?
Lời đáp lại chỉ lạnh lùng, im vắng
Ôm chơi vơi giữa khiếp hãi ngày mai!
Con dừng lại để tìm ngày tàn cuộc
Đất hoang vu biết đâu chốn mộ phần ?
Trời vẫn cứ gió mưa hoài day dứt
Xót xa lòng đánh dần mất tuổi xuân !
Con dừng lại góp gom chút tàn lực
Quyết đứng lên bước tiếp đoạn cuối đời
Trong cơn đau xin Ân Thiêng phù giúp
Dù thế nào con vẫn chọn Chúa thôi ! ...
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:16:00 CH
0
nhận xét
KHI TRỜI VÀO HẠ
Đi trên đường mùa Hạ
Trưa nắng vuốt làn da
Mưa chiều trút tơi tả
Ngập ngừng bước lãng du
Nhớ xưa đêm mùa Hạ
Không gian tràn ước mơ
Hai mảnh hồn xa lạ
Ươm mộng đầu nên thơ!
Tình lên ngôi sớm Hạ
Em ước thành ma-xơ !
Ta xin phần Tim Chúa
Dành cho một nữ tu!
Mắt sầu vương nắng Hạ
Khẽ khàng: Em chịu thua
(Thi sĩ liều mạng quá
Chúa sẽ phạt đó nha!)
......
Thế rồi tắt nắng Hạ
Biết ai sầu biệt ly
Vẫn quay gót lặng lẽ
Tương tư rẽ lối về!
Chập chờn từng đêm Hạ
Cứ ngỡ hoá yêu ma
Vương tội tình quyến rũ
Ma-xơ, cầu Chúa tha!
Đất xoay vần mấy Hạ
Em hẳn tròn ước xưa?
Xin tìm trong Bóng Chúa
Sẽ tỏ chuyện ngày qua!
Bây giờ trời vào Hạ
Nhạc sầu ve ngân nga...
(Ta một đời thi sĩ
Không dệt nổi vần thơ!)
........
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:15:00 CH
0
nhận xét
KHẮC KHOẢI
Ai thấp thoáng ẩn hiện trong màn tối
Bóng thân quen hay ma quái lạc đường ?
Đêm băng lạnh những ánh cầu rười rượi...
U uẩn nào, đôi bờ đọng tang thương ?
Sương thấm lạnh phải chăng hồn không buốt
Sao chẳng về kịp gởi chút sắc hương ?
Tìm chi mãi nửa mảnh hồn tan nát
Cho sắc tàn, hương nhạt,... hận riêng mang ?
Dòng hoài niệm sẽ chìm vào quá vãng
Mây tím về chỉ se thắt chiều quên
Đừng lần gỡ đường tơ buồn lưu luyến
Vấn vương thêm nhiều rối rắm, luỵ phiền ...
Đừng tô đậm trên cảnh tình ly biệt
Để ta yên lời kinh nguyện âm thầm
Đừng nhắn gió, gởi mây lời tha thiết
Và hiện về lay động cõi lặng câm !
Ta van lạy, để hồn ta trốn chạy
Cảnh lọc lừa, ô trọc... cuộc phù sinh
Người là ai, sao truy tìm ta mãi?
Về nơi nao mới trả lại yên bình?
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:13:00 CH
0
nhận xét
TÌNH VẪN CÒN ĐÂY
Có thể ai về trên Bến Mê
Ngẩn ngơ mây gió vọng câu thề
Trăng tàn mộng mị, đêm hoang phí
Nuối tiếc ngập tràn giăng lối đi ...
Có lẽ bây giờ xa quá xa
Tình nghiêng nghiêng bóng lạnh thân ngà
Nắng tà tịch lặng không im nhớ
Giấc điệp phù sinh kiếp cỏ hoa ...
Tình ngủ vùi theo cơn mộng tan
Bàng hoàng lấm tấm bụi thời gian !
Gieo chi giai khúc trầm vô vọng
Lỗi nhịp tơ duyên mấy phím đàn ?
Tình vẫn còn đây sao chẳng hay?
Lại gần, biến mất một tầm tay !
Tin yêu thao thức sẽ lay gọi
Dòng nhạc xanh tươi của kiếp này!
Lối nhỏ đi về có nắng mưa
Hàng cây thay lá, tình thay mùa
Đất trời bàng bạc chuyện muôn thuở
Hồn mãi đọng hoài dư ảnh xưa !
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:12:00 CH
0
nhận xét
THỜI GIAN
Sao ngăn dòng thời gian
Đừng trôi đi xa nguồn
Cho đời ta dừng chân
Âm thầm trong vườn Xuân ?
Luôn mong hưong thời gian
Thơm ngây trên nhân tình
Đừng phai theo hoàng hôn
Thương đau cho sinh linh !
Soi trong hồn thời gian
Tìm ban sơ Thiên đường
Còn đâu: Hồng,Vàng, Xanh...
Hình hài và trinh nguyên (?!)
Ngang qua nhà thời gian
Lừ đừ bao căn phòng...
Người ôm loài hồng hoang
Vui tràn trề say, ăn ...
Vòng trên đường thời gian
Nhìn đài cao huy hoàng
Đầy rồi đoàn mê nhân
Điên cuồng liều đua chen !
Nhìn làn mây thời gian
Xuôi theo luồng cơ hàn
Về đâu? Trào long đong
Trong bầu trời mênh mông ...
Lần tràng kinh thời gian
Cầu cho ta hoang đàng
Và loài người, đêm đen
Quay đầu về ăn năn ...!
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:12:00 CH
0
nhận xét
TỪ ĐÂU ?
Trên cao đứng lặng vầng trăng
Ngắm nhìn phố thị đèn giăng tỏ mờ
Miên man hồn nhặt ơ hờ
Quẳng vào giữa cuộc bơ phờ nhân gian ...
Từ đâu em vẽ dung nhan
Vào trong đáy cốc vơi, tràn không hay ?
Ta chưa cạn chén thương ôi !
Sao em nỡ rót men say hình hài?
Phải em, con gái loài người
Đem trao hương dịu, giấu hời dối gian?
Hay em, Thiên sứ Địa Đàng
Về đây hoa trái Vườn Thương ai chừng?
Ồ, xin đa tạ sắc hương!
Quán Tình hạnh ngộ vô thường - hồn si...
Biết còn mấy bận chia ly
Trăm năm quá vội nẻo mê bước hoài?
Trao nhau dư ảnh một mai
Mưa nhoà, nắng nhạt, tình phai... khổ tìm
Không gian rồi cũng im lìm
Hãy là kỷ niệm êm đềm xuân xanh!
Về đâu ơi hỡi trăng thanh
Buồn chăng nhân thế theo tình mây bay ?
Chờ ta tạm biệt cuộc này
Cùng nhau dạo khúc : Người say Thiên Thần...
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:11:00 CH
0
nhận xét
KHÁT VỌNG
( Cảm ý Kh. 7, 9-17 )
Đừng vội vã ươm tơ tình ảo mộng
Dệt mây hồng phủ kín chiều cô phương !
Đêm giãy chết bóng mặt trời hoang tưởng
Tàn cuộc say hồn lưu vết Địa Đàng…
Đừng ngược về không gian tràn ly hận
Thả hồn thơ nhặt lại mảnh u tình !
Đêm yêu quái cợt cười, nhả cuồng vọng
Vẽ kinh hoàng trên số phận vong linh !
Chờ bắt lấy mảnh hồn trời le lói
Lạc đường bay, nhầm quỹ đạo phù sinh
Mượn Khởi Thuỷ đập tan thành tro bụi
Nhờ Hư Vô nhào nặn lại nguyên hình !
Tìm trở lại bể sóng trản máu lệ
Giặt hình hài, hoàn trả sắc nguyên trinh
Nương gió mới phiêu diêu về tuyệt mỹ
Cho kịp giờ kiểm diện của Tác Sinh…!
Chốn diệu huyền thinh không ngân bất tận
Suối âm reo ý tuyệt lạ chưa ngờ
Những thanh sắc chứa đầy muôn bí nhiệm
Chẳng thể nào ghi được trên hồn thơ !...
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:10:00 CH
0
nhận xét
NGÀN NĂM CÒN ĐÓ
01-Tình Ngài yêu thương con không bờ bến
Dù rằng con vô ơn không màng đến
Ngàn năm còn đó cây khổ hình
Đôi tay Cha giăng
Máu đào trào tuôn...
Như chiều nao hiến mình.
ĐK: DÂNG! CÙNG DÂNG LÊN CHA
CỦA LỄ GIAO HOÀ
CỦA LỄ ĐỀN TẠ
DÂNG! NGÀY THÁNG ĐI HOANG
MẢI MÊ NHÂN GIAN...
LẠC LỐI THIÊN ĐÀNG .
02-Tình Ngài luôn bên con không rời bước
Ngại ngần con sa chân đến lạc mất
Trần gian còn đó tiếng khóc, cười...
Bon chen, đua tranh
Kiếm tìm lợi, danh ...
Quay cuồng... xong...
Kiếp người (!)... (ĐK)
(TBP)
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:09:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Trầm Biệt Phương, +ĐẠO CA, THÁNG 11 - 2007