Ai thấp thoáng ẩn hiện trong màn tối
Bóng thân quen hay ma quái lạc đường ?
Đêm băng lạnh những ánh cầu rười rượi...
U uẩn nào, đôi bờ đọng tang thương ?
Sương thấm lạnh phải chăng hồn không buốt
Sao chẳng về kịp gởi chút sắc hương ?
Tìm chi mãi nửa mảnh hồn tan nát
Cho sắc tàn, hương nhạt,... hận riêng mang ?
Dòng hoài niệm sẽ chìm vào quá vãng
Mây tím về chỉ se thắt chiều quên
Đừng lần gỡ đường tơ buồn lưu luyến
Vấn vương thêm nhiều rối rắm, luỵ phiền ...
Đừng tô đậm trên cảnh tình ly biệt
Để ta yên lời kinh nguyện âm thầm
Đừng nhắn gió, gởi mây lời tha thiết
Và hiện về lay động cõi lặng câm !
Ta van lạy, để hồn ta trốn chạy
Cảnh lọc lừa, ô trọc... cuộc phù sinh
Người là ai, sao truy tìm ta mãi?
Về nơi nao mới trả lại yên bình?
TRẦM BIỆT PHƯƠNG
Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007
KHẮC KHOẢI
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:13:00 CH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét