Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2007

ĐỌC PHÚC ÂM

Gặp ai khi đọc Phúc Âm
Khi nghe nhắn nhủ thì thầm lời yêu
Ngọc châu tòa giảng tín điều
Hướng đi niềm sống ít nhiều thấm trôi

Hai ngàn năm thuyết ngược xuôi
Ý trào như sóng ngập lời người xưa
Khởi đầu là bốn chứng thư
Cộng đồng dân Chúa tôn thờ thành kinh

Nguyện cầu thành khẩn tâm tình
Xin ơn tín ngưỡng dâng mình vào mơ
Bí huyền khôn tả lời thơ
Tình người thập tự bên bờ xót thương

Người , Trời sống chết tơ vương
Phúc Âm là phúc chung đường cùng Ai .

VÂN UYÊN

NGỢI KHEN AI

( Magnificat , Lc. I , 46-55 )

Tâm trí hồn tôi hiển lộng vui
Dâng lời khánh hạ ngợi khen ai
Chúa tôi là Chúa Ngôi Thiên Chúa
Cứu chuộc cứu tinh cứu độ tôi

Chúa đoái thương tôi gieo ánh mắt
Ngó xuống nô tỳ phận nhỏ nhoi
Từ đây hậu thế vang Kinh Kính
Truyền kiếp mừng tôi được phúc trời

Thiên Tính toàn năng tên gọi Thánh
Cho tôi kỳ diệu mọi an bài
Đời đời thương xót tràn lan tới
Ưu ái cùng ai mến sợ người

Thẳng tay khốc liệt tan tành đánh
Những kẻ tà tâm cao ngạo thôi
Nâng giấc đỡ lên người khiếm thế
Ngai vàng lật đổ kẻ quyền oai

Của cải dư thừa cho đói khát
Xa đuổi tay không kẻ phú tài
Cứu dân Thiên Chúa tôi trung tín
Ghi nhớ muôn đời hứa với ai .

VÂN UYÊN

LẠC MỘNG ĐƯỜNG SAO

"Hàng năm, vào giữa mùa hè trong những đêm không trăng, không mây ,một vài vùng núi ở Pháp có tổ chức những đêm ngắm sao ( nuits des étoiles ) gần những thiên văn đài địa phương . Dưới đây là thi cảm sau khi đi dự những đêm ngắm sao ( nuits des étoiles ) trên dãy núi Vercors."

Bao dải ngân hà giấu ánh quang
Mịt mù vô tận nở mênh mang

Ngàn trùng phóng xạ li ti bụi
Từng hạt dệt tơ di tử quan
Nên kiếp lứa đôi chung nguyện ước
Gỡ duyên hồn xác thả không gian

Dấu xưa đâu đó trời xa thẳm
Lạc mộng đường sao gió thở than .

VÂN UYÊN

KIẾP SAO RƠI

"... Ngỡ mình là một vì sao từ trời rớt xuống trần , nên luôn luôn lúc nào cũng tưởng nhớ tới Thiên Cung."

Vốn xưa tinh tú dải sông ngân
Rớt xuống nơi đây nếm bụi trần
Sinh tử khổ vui đời mấy nỗi
Nợ tình u ẩn chốn mê tân

Xót xa sông núi bao tang tóc
Gửi gấm lời thơ luống ngại ngần
Một kiếp sao rơi vườn quả cấm
Nhớ trời thanh tịnh cõi toàn xuân

Gieo hạt thánh linh một sớm mai
Tỏ tình thương xót kiếp sao rơi
Đá trơ tim lạnh mầm non héo
Gió phủ hồn trinh trái chín vui

Hương ngát thắm hoa tan oán hận
Rễ sâu bền gốc nở tương lai
Chim ca bóng mát cây cao ngọn
Chỉ hướng đường yêu đất nước trời .

VÂN UYÊN

HỒN VŨ TRỤ

"Nhân dịp đi xem Nhật Thực ( Eclipse totale du soleil ) lúc 12g24 ngày 11.08.99 tại thành phố Reims."

Kỳ diệu ba sao gặp phút giây
Phủ đen trời đất giữa ban ngày

Ánh dương u tối phơi nền ngọc
Mặt nguyệt lu mờ thả gió mây
Đêm rụng trước đêm hồn vũ trụ
Kiếp sinh hoàn kiếp bóng đâu đây

Cổ kim ngơ ngác suy điềm lạ
Vô tận bí huyền tinh tú bay .

VÂN UYÊN

TẤM MỒ KHÔNG

Cửa hẹp đường thiêng mở lạ lùng
Xác treo trần trụi tấm mồ không

Đắm say huyết nhục tình thiên ý
Đầy ải thần linh hướng tử vong
Giao ước tựa mơ lời sống lại
Gọi tin hơn mộng phúc thông công

Hướng sinh giáng thế : yêu , thương xót
Đây bánh cùng chia rượu uống chung .

VÂN UYÊN

NỢ TÌNH

Gió thoảng hồn du phiếm phiếm cao
Bao la mở ánh huyền huyền sao
Đâu chung đâu thuỷ đâu trời nhỉ
Ai thấy hồn ai ở chốn nao

Nhẹ bụi điêu linh vẫn sót thương
Trong đêm thoáng động dây tơ vương
Trở về gỡ mối tương tư cũ
Điểm mộng vào thơ phảng phất hương

Tình đến gặp tình một kiếp thôi
Từ yêu sáng thế hình song đôi
Tâm in phúc hứa thần linh ước
Trí tích vinh thanh vịnh Thánh Ngôi

Thập ác , huyền thân ,tử , phục sinh
Tình trời duyên tội lẽ u minh
Hồn vể thử hỏi nơi nguyên tạo
Tân Cựu thiên thu nghĩa nợ tình ?

VÂN UYÊN

CÒN GÌ ĐỂ NÓI

sầu ơi,
thói đời
hai mặt
lả lơi

giã từ thôi
những đêm trôi
xuôi về ngược
ngược về xuôi

anh ơi thói đời
em hai lòng lả lơi
tập tầm vông tay không tay có
có rồi không không rồi có bao người

giọt cà phê
buổi sáng của si mê
giọt nước mắt
buổi chiều cô đơn tím
giọt hư vô
đêm đời lặng lịm
em thích nô đùa
trong vòng tay đười ươi

chào anh nhé, sầu ơi
em vẫn biết tình anh tuyệt vời
nhưng không thể, anh ơi, em không thể
chỉ một người em không thể anh ơi

em đã quen
hơi hướm của cuộc đời
không phút nào em có thể đơn côi
em là của lũ đười ươi đùa cợt
bởi vì em chưa muốn dứt cuộc chơi

giã từ anh,
về ngược về xuôi
em thích tự do hết cuộc đời
có trách cũng hoài công đấy nhé
….
Còn gì để nói, em yêu ơi!

01.11.2007
TUYẾT MAI


TIN BUỒN

Nghe tin anh mới qua đời
Hồn em đau xót rụng rời xác thân
Những ngày hờn dỗi chưa tan
Sao anh đã vội về ngàn viễn du

Tuyết Mai đứng giữa sa mù
Chào anh về cõi thiên thu phiêu bồng
Tin buồn cho buổi lập đông
Sớm hơn sợi nhớ khuê phòng cô hoang

Trách em tình dối chia tan
Bờ môi còn khát sầu loang tím hồn
Nghe khua tiếng xích dập dồn
Hình như ở chốn trầm luân dội về

Thương anh, em giữ lời thề
Sáng kinh, tối nguyện cho huề tình yêu
Xin lòng thương xót cao siêu
Đưa anh vào cõi muôn yêu nghìn trùng

Cho em nhẹ tội bất trung…

TUYẾT MAI

ĐỘC THOẠI

Ngày dần khép. Gió núi se se lạnh
Cầm tay nhau… ta cùng bước lên đồi
Mẹ đứng đó, gánh hai mùa mưa nắng
Đợi con về gầy lại cánh rừng xưa

Muôn ngọn nến vùng lên đốt bóng tối
Lời thánh ca hoà quyện với hương ngàn
Dòng sông cạn ngóc đầu ngong chuyện lạ
Núi Tà Pao có Bà Chúa uy quyền

Một hòn sỏi bỗng trở thành thi sĩ
Viết bài thơ trên cát bụi chân đồi
Mong gió chở thơ về nơi bất tận
Cho người đi từ dạo ấy mỉm cười !

07-11-07
NGUYỄN TÙNG HIẾN

LƯU LẠC

Có những dòng sông chảy rất mau
Nhớ chi bến nước với duyên cầu
Lá vàng hoa đỏ trôi không kịp
Lưu lạc ai ngờ lại gặp nhau.


HỒNG HẠC PHIÊU LẠC

XÍCH LÔ

Mỗi ngày đạp xích lô
Chân đau thương nấm mồ
Chôn thi hài dưới đất
Nuôi đồi hoang cỏ khô

Mỗi ngày đạp long đong
Chạy quanh cả trăm vòng
Khi túi lưng tiền lẻ
Chở cuộc đời đi rong…

HỒNG HẠC PHIÊU LẠC

TÌNH SAY

Thiết tha một quãng đường đi
Cho tôi nếm chút tình si cuộc đời
Gian nan quá bạn tình ơi!
Chữ yêu sao lại quá nhiều đắng cay!

Rượu nồng vừa nếm đã say
Tình nồng vừa nếm ngất ngây men tình
Hăng say trọn bước đường tình
Can-vê điểm hẹn kết tình se duyên

Lênh đênh một kiếp thuyền quyên
Ba đào sóng vỗ, truân chuyên sóng đời
Tình ơi! Ơi hỡi! Tình ơi!
Xin cho tôi được “Trọn Đời Tín Trung”.

MẶC TRẦM CUNG

CHUYỆN TÌNH CHÚ HẠC TRẮNG

Chú Hạc trắng vươn mình trong nắng ấm
Tung cánh bay chào đón ánh bình minh
Lòng hân hoan vang vọng tiếng ân tình
Nghe tiếng gọi, chú lên đường đáp trả

Vút trời cao tiếng tình yêu rộn rã
Thúc giục lòng tung mạnh cánh lả lơi
Nhanh nhanh lên người tình nhỏ ta ơi!
Nơi “Bến Hẹn”, “Người Yêu” đang đứng đợi

Chú vẫn bay giữa trời xanh vời vợi
Giữa muôn vàn trắc trở của nhân gian
Bao khó khăn, gian khổ chú chẳng màng
Mong gặp mặt cho thỏa lòng mong nhớ

Chú cứ bay giữa muôn vàn giông tố
Bão táp mây đen che mờ lối đường bay
Mưa giông gió lạnh làm ướt đẫm thân gầy
Đôi cánh mỏng chao nghiêng tưởng chừng như lạc hướng

Giữa đêm đen xa xa bỗng lóe lên điểm sáng
Ồ! Bến hẹn kia rồi chú cứ tiếp đường bay
Ôi! Nhưng sao ê ẩm khắp thân này?
Đôi cánh mỏng dường như đang rỉ máu

Đau buốt lạnh run đôi cánh mềm đã gãy
Gắng gượng đứng lên lao đao, buốt tê lòng
Chú gục ngã bên bờ sông tiếc nuối !
Mắt mơ màng thiêm thiếp, gọi khẽ “Bạn Tình ơi!”

Trong giấc mơ chú thấy “Người Yêu” tới
Như ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim côi
Khẽ lay gọi, dậy đi “Người tình hỡi”
Đường còn xa kẻo lỡ “Chuyến Đò Duyên”

Này đây “Bánh” lương thực của thần thiêng
Hãy ăn đi, ăn đi cho lại sức
Này đây “Nước” là nguồn tăng sinh lực
Hãy uống đi tăng dũng khí tâm hồn

Đau khổ tái tê hé bờ mi mệt mỏi
Chú thấy ngay lương thực cạnh bên mình
“Bánh Thần lương” cho chú thêm sức mạnh
“Nước Trường sinh” làm sảng khoái tinh thần

Cơn đau buốt dường như không còn nữa
Vung cánh lên nỗi ê ẩm không còn
Thân nhẹ nhõm lòng ngập tràn hạnh phúc
Chú vươn mình lại tiếp bước đường bay

Chú cứ bay dù gập ghềnh phía trước
Dù gian lao dù sóng gió ba đào
Vì lòng chú, tình yêu đang réo gọi
"Bến Hẹn đợi chờ” phải kịp “Chuyến Đò Duyên”.

MẶC TRẦM CUNG

XUÂN REO CA

Nắng ấm sáng nay thật rộn ràng
Tưng bừng rộn rã, khúc ca vang
Lòng đang mê ngủ, chợt tỉnh giấc
Giật mình ngơ ngác. Ồ, Xuân đã sang!

Thẹn thùng hé nụ một nhành mai
Hồng thắm reo vui nét trang đài
Cúc vàng lay nhẹ bên huệ trắng
Vườn hoa lạc bước chốn Thiên Thai

Xuân đi, xuân đến, vẫn là xuân
Sao thấy xuân nay khác bội phần
Hồng Ân Thiên Quốc tuôn tràn đổ
Ban ngàn phúc lộc, vạn hồng ân

Chấp tay con lạy Chúa Thiên Đình
Đoái nhìn phận mọn, kiếp sinh linh
Tình Chúa, tình người tươi đẹp mãi
Dìu nhau tiến bước chốn Phúc Vinh.

*Xuân 2007.
MẶC TRẦM CUNG

TRỌN ĐỜI DÂNG HIẾN

Thân lạy Chúa, một đời con dâng hiến
Thiết tha nguyện cầu, hai tiếng “Xin Vâng”
Bước theo Ngài không do dự, phân vân
Cùng với Mẹ Thiên Đàng, con tiến bước

Dù phong ba, dù gập ghềnh phía trước
Dù hiểm nguy có giăng khắp lối về
Quyết theo Ngài, đi khắp nẻo sơn khê
Xin phó thác đến lúc tàn hơi thở

Chúa cùng con bao nỗi niềm trăn trở
Chẳng ngại ngùng con vẫn bước hiên ngang
Giữa bầu trời xanh con với Chúa đồng hành
Cùng nhịp bước, hát vang bài: “Tình Ca DÂNG HIẾN”

Đời có Chúa, đời con đầy xao xuyến
Quấn quít Tình Ngài, lòng phơi phới Tin Yêu
Chim hót ca, hoa thơm ngát, trăm chiều
Tình say đắm trọn đời không phai úa

Tình sẻ chia, bao la như đồng lúa
Tình thủy chung, tình yêu mến vô bờ
Tình dạt dào, tình ấp ủ nên thơ
Tim bé nhỏ, đắm say tình Khôn Ví

Lạy Chúa con, Tình Ngài. Ôi! Thâm thúy
Đã cho con nếm cảm những ngọt bùi
Trọn một đời luôn hát khúc ca vui
Xin dâng hiến, “Trọn Đời Xin Dâng Hiến”.

MẶC TRẦM CUNG

TÍM SAY

Chiều tím, đồi xưa, nắng nhạt nhòa
Hoàng hôn ủ rũ. Ôi! Xót xa
Gục đầu, từ giã, lời tê tái
Con phó linh hồn trong tay Cha

Nhìn người môn đệ, yêu thiết tha
Trối trăn, nhắn nhủ, thắm mặn mà
Mẹ ơi! Xin nhận con của Mẹ
Và đây cũng là Mẹ chúng ta

Cũng từ ngày đó, con đi xa
Giữa chốn dương gian sống thật thà
Truyền rao chân lý cho nhân thế
Thiên hạ muôn đời biết “Tình Cha”

Thế rồi con lạc bước phù du
Bóng tối đời con quá mịt mù
Say mê trần thế, con quên lãng
Khúc hát ân tình, “Tình Thiên Thu”

Con đã say đời, chốn u mê
Đắng cay, chua chát, quá ê chề
Danh vọng gọi mời, tim tím tái
Tiền tài vẫy gọi, tim tím tê

Giáo đường lặng lẽ xót thương thay
Cúi xin cứu vớt tấm thân này
Ngước nhìn Thánh giá vui trong nắng
Con ngất ngây tình say nắng say

Giáo Hội gọi mời “Sống Mùa Chay”
Ăn năn, thống hối, kiếp tù đày
Khép nép, con quỳ xa xa khấn
Thì thầm, tạ tội, tay chắp tay

Chiều tím, ươm nồng, nắng chiều nay
Về trong ân phúc, phúc vơi đầy
Ca vang khúc hát “Tình Muôn Thuở”
Sưởi ấm tâm hồn, tim tím say.

*Thứ Tư Lễ Tro. Mùa Chay Năm C – 2007.
MẶC TRẦM CUNG


LẮNG ĐỌNG

Chúa gọi con đi vào nơi hoang vắng
Phút ân tình, xao xuyến những đam mê
Say mê Chúa hay say mê trần thế
Lắng nghe lòng thổn thức, lệ ăn năn

Đã bao ngày con hối hả lăng xăng
Chuyện đói - no, chuyện cơm, áo, gạo, tiền
Con lao vào cơn lốc xoáy triền miên
Mong thỏa mãn nhu cầu cho thân xác

Vâng, Chúa ơi, đường đời con tín thác
Xin thứ tha bao ngày tháng hững hờ
Không lắng nghe "LỜI THIÊNG", chốn Vườn Thơ
Bàn Tiệc Thánh, Thần Lương Ngài dọn sẵn.

Bao phúc lộc, nguồn thiêng con nhận lãnh
Đã bay theo làn gió thoảng, mây trôi
Khi danh vọng, quyền thế cứ cuốn lôi
Đời con mãi loay hoay vòng nô lệ

- Lạy Chúa con là nguồn ơn Cứu Thế
- Xin giúp con thoát khỏi chốn đọa đày
- Đường tham vọng con giũ bỏ từ đây
- Thờ lạy Chúa, "ĐẤNG QUYỀN UY - CAO CẢ"

- Có bao lần đời con say hối hả
- Thách thức Ngài, con lao chốn phù du
- Từ trên cao rớt vào cõi âm u
- Say lạc bước, đời con say lạc bước

- Lạy Chúa trời cao xin xuống muôn ơn phước
- Tha thứ lỗi lầm, tội nghi ngờ "Chúa Cao Sang"
- Xin xót thương phận con mọn bẽ bàng
- Qùy tạ tội, "Tình Cha - Tình Nhân Ái"

- Bánh Thần Thiêng cho hồn con hăng hái
- Mạnh mẽ quay về vòng tay Chúa yêu thương
- Nước Trường Sinh tăng ý chí can trường
- Về bên Chúa là nguồn ban ân phúc

- Rồi từ đây tiếng lòng con thôi thúc
- Giũ sạch bụi trần còn vương vấn tâm linh
- Về bên Cha vui khúc hát "Thanh Bình"
- Tình lắng đọng, Tình say, Tình con thảo.

*Chúa nhật thứ I - Mùa Chay Năm C – 2007.
MẶC TRẦM CUNG

PHÚT VINH THĂNG

Từ Tabor, đến Can-vê
Đường đi sao quá ê chề Chúa ơi
Theo Chúa, thân xác rã rời

Theo Thầy lên núi nguyện cầu
Tâm hồn rộng mở, nhiệm mầu trời cao
Lắng ghe tiếng gió thì thào
Mắt thiu thiu ngủ, chìm vào mộng mơ
Giật mình, tỉnh giấc, ngẩn ngơ
Ồ! Sao Thầy lại sáng ngời lạ chưa!
Áo Thầy tuyết trắng còn thua
Dung mạo Thầy lại biến ra khác thường
Lại cùng “Hai Vị thân thương”
Chuyện trò, bàn tính bước đường tương lai
Hồn con lạc cõi Thiên Thai
Lòng con phấn chấn, ngày mai sáng ngời
Mừng thay có chốn thảnh thơi
Ba lều dựng tạm, nghỉ ngơi lưng Thầy
“Ước gì được ở nơi đây”...
Bỗng đâu có một bóng mây bao trùm
Lời Thiêng từ chốn không trung
“ Nghe lời Ngài dạy, Phục tùng Ý Thiên”
Giật mình, ngơ ngác không yên
Bỗng Thầy chỉ có lặng yên một mình
Nghiêm nghị, căn dặn, lặng thinh
Chớ đừng lộ ý Bóng Hình vừa xem
Hòa mình cùng với anh em
Đến khi Thánh Ý vẹn tròn Hiến Dâng
Chớ đừng đắm đuối lâng lâng
Hào quang giúp sức, “Xin Vâng” vào đời
Gian nan, đau khổ người ơi
Trời cao lên tiếng gọi mời hiến thân
Đáp tình, con chẳng phân vân
Mong sao đẹp ý “Mùa Xuân Vĩnh Hằng”
Tabor giây phút vinh thăng
Can-vê nhịp bước, đo bằng “Tình Yêu”.

*Chúa nhật thứ II – Mùa Chay Năm C - 2007
MẶC TRẦM CUNG