Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2007

CHUYỆN TÌNH CHÚ HẠC TRẮNG

Chú Hạc trắng vươn mình trong nắng ấm
Tung cánh bay chào đón ánh bình minh
Lòng hân hoan vang vọng tiếng ân tình
Nghe tiếng gọi, chú lên đường đáp trả

Vút trời cao tiếng tình yêu rộn rã
Thúc giục lòng tung mạnh cánh lả lơi
Nhanh nhanh lên người tình nhỏ ta ơi!
Nơi “Bến Hẹn”, “Người Yêu” đang đứng đợi

Chú vẫn bay giữa trời xanh vời vợi
Giữa muôn vàn trắc trở của nhân gian
Bao khó khăn, gian khổ chú chẳng màng
Mong gặp mặt cho thỏa lòng mong nhớ

Chú cứ bay giữa muôn vàn giông tố
Bão táp mây đen che mờ lối đường bay
Mưa giông gió lạnh làm ướt đẫm thân gầy
Đôi cánh mỏng chao nghiêng tưởng chừng như lạc hướng

Giữa đêm đen xa xa bỗng lóe lên điểm sáng
Ồ! Bến hẹn kia rồi chú cứ tiếp đường bay
Ôi! Nhưng sao ê ẩm khắp thân này?
Đôi cánh mỏng dường như đang rỉ máu

Đau buốt lạnh run đôi cánh mềm đã gãy
Gắng gượng đứng lên lao đao, buốt tê lòng
Chú gục ngã bên bờ sông tiếc nuối !
Mắt mơ màng thiêm thiếp, gọi khẽ “Bạn Tình ơi!”

Trong giấc mơ chú thấy “Người Yêu” tới
Như ngọn lửa hồng sưởi ấm trái tim côi
Khẽ lay gọi, dậy đi “Người tình hỡi”
Đường còn xa kẻo lỡ “Chuyến Đò Duyên”

Này đây “Bánh” lương thực của thần thiêng
Hãy ăn đi, ăn đi cho lại sức
Này đây “Nước” là nguồn tăng sinh lực
Hãy uống đi tăng dũng khí tâm hồn

Đau khổ tái tê hé bờ mi mệt mỏi
Chú thấy ngay lương thực cạnh bên mình
“Bánh Thần lương” cho chú thêm sức mạnh
“Nước Trường sinh” làm sảng khoái tinh thần

Cơn đau buốt dường như không còn nữa
Vung cánh lên nỗi ê ẩm không còn
Thân nhẹ nhõm lòng ngập tràn hạnh phúc
Chú vươn mình lại tiếp bước đường bay

Chú cứ bay dù gập ghềnh phía trước
Dù gian lao dù sóng gió ba đào
Vì lòng chú, tình yêu đang réo gọi
"Bến Hẹn đợi chờ” phải kịp “Chuyến Đò Duyên”.

MẶC TRẦM CUNG

Không có nhận xét nào: