Chiều tím, đồi xưa, nắng nhạt nhòa
Hoàng hôn ủ rũ. Ôi! Xót xa
Gục đầu, từ giã, lời tê tái
Con phó linh hồn trong tay Cha
Nhìn người môn đệ, yêu thiết tha
Trối trăn, nhắn nhủ, thắm mặn mà
Mẹ ơi! Xin nhận con của Mẹ
Và đây cũng là Mẹ chúng ta
Cũng từ ngày đó, con đi xa
Giữa chốn dương gian sống thật thà
Truyền rao chân lý cho nhân thế
Thiên hạ muôn đời biết “Tình Cha”
Thế rồi con lạc bước phù du
Bóng tối đời con quá mịt mù
Say mê trần thế, con quên lãng
Khúc hát ân tình, “Tình Thiên Thu”
Con đã say đời, chốn u mê
Đắng cay, chua chát, quá ê chề
Danh vọng gọi mời, tim tím tái
Tiền tài vẫy gọi, tim tím tê
Giáo đường lặng lẽ xót thương thay
Cúi xin cứu vớt tấm thân này
Ngước nhìn Thánh giá vui trong nắng
Con ngất ngây tình say nắng say
Giáo Hội gọi mời “Sống Mùa Chay”
Ăn năn, thống hối, kiếp tù đày
Khép nép, con quỳ xa xa khấn
Thì thầm, tạ tội, tay chắp tay
Chiều tím, ươm nồng, nắng chiều nay
Về trong ân phúc, phúc vơi đầy
Ca vang khúc hát “Tình Muôn Thuở”
Sưởi ấm tâm hồn, tim tím say.
*Thứ Tư Lễ Tro. Mùa Chay Năm C – 2007.
MẶC TRẦM CUNG
Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2007
TÍM SAY
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/09/2007 09:08:00 SA
Nhãn: * Mặc Trầm Cung, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét