Về đi thôi, em ơi !
Về thôi, trái tim buồn ơi !
Em còn lang thang nơi nào
nhặt nhạnh làm chi những nụ cười
rơi bên đường gió bụi
mà cứ ngỡ đó là niềm vui.
Về đi thôi, em ơi.
Về thôi, trái tim khờ ơi !
Em còn thắc thỏm nơi nào
chờ làm chi người dưng xa tắp
trốn mình sau khung cửa xanh
mà cứ ngỡ đó là thân thiết.
Sao không thương trái tim em gầy guộc ?
Có đủ sức thét gào
Có đủ sức lặng câm
Có đủ sức khô cằn như sỏi đá.
Thôi, những tiếng cười đã tan tác.
Người ta đóng cửa ngủ rồi !
Em chỉ còn bóng mình
trên hè phố
Đêm xao xác gió
sương rơi.
Lạnh lắm, em ơi đừng khóc nữa!
Ta về thôi…
Về thôi !...
....
HƯƠNG TRÀ
Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007
TRÁI TIM BUỒN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:46:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
LẠNH !
Nước mắt trào nghiêng
Một ngày mưa dầm.
Phố chật chội.
Con đường tối.
Lạnh.
Quờ quạng.
Bàn chân nứt nẻ
đi qua
dốc sương chiều
khi mùa hóa đá.
…...
Không có gì đợi chờ phía trước
Đừng cố phỉnh phờ
dỗ mình.
Ngày lên xanh hoang đôi mắt em
cứ thoát xác như loài bướm đêm
ma mị
dửng dưng.
học làm người
cứng cỏi.
......
Một ngày mưa dầm.
Phố chật chội
Con đường tối
Một ngày mất nhau
Chết chậm trong đời.
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:45:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
HOA TÌNH
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:45:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
TRÔI.
Vội vã trôi.
Vội vã sống
Vội vã thở
Vội vã mê cuồng
Vội vã cả tin
Vội vã băng qua những buổi chiều hoàng hôn
tím tái.
Xa là thế
thương là thế
nhớ nhung rát buốt
mà gặp nhau vẫn ơ thờ.
Em đã sống trong những mùa nắng
Em đã trôi theo những chiều mưa
Ngày vụng dại
ngây ngô tìm
Tình lạc loài
Tình lặng câm
Đi đầu non cuối bể
mà vẫn nghe tiếng bìm bịp
lẻ bạn
gọi tình.
....
Vội vã trôi.
Vội vã sống
Vội vã thở
Vội vã mê cuồng
Vội vã băng qua những con đường mờ suơng
dốc dài hun hút.
Cuộc đời chạy nhanh hơn
những chuyến tàu tốc hành buổi sớm
vội vàng hơn.
Rồi mùa về trên tóc
Màu chiều về trên môi
úa xám.
Yêu là thế
Quắt quay là thế
mà gặp nhau vẫn ráo hoảnh
ơ thờ.
Này là anh
Này là em
Cùng trôi
Trôi về vô cùng
Ngày quờ quạng
Dây diều đứt mối
bay về trời
mỗi nguời một nẻo
bặt tăm.
Ta trôi về phía không nhau
ngửa mặt
khản giọng
than ời ời…
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:43:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
MỘT MÌNH VỚI MÙA XUÂN
Câu thơ tình em viết giữa mùa xuân
chẳng thắp sáng tình ta thêm được nữa
Trời chiều nay lá vàng rơi cuối vụ
tiếng cuời hôm qua cũng đã vắng thưa rồi…
Lại một mình lui cui nhen lại lửa
và một mình tự chữa từng vết đau.
Khi trái gió, lúc đường dài trở lạnh
nếu cô đơn, anh nhé hãy quay về!
Bên bếp đỏ đốt mịt mù hy vọng…
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:43:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
VÔ CẢM
Rồi ngày nào đó bóng tối òa vỡ,
mặt trời thôi chói lòa để câm lặng làm ngôi sao lùn trắng
lãnh cảm trong tình yêu.
Em muốn mùa đông trong anh được yên nghĩ
Em mơ mùa thu trong em được lãng quên.
Sớm mai mùa xuân theo bạn bè xuống phố
hội hè, yến tiệc mừng chào
rượu đổ tràn vênh,
những tờ lịch treo lên ngày tháng lạ
nước mắt chao nghiêng hóa thành cổ tích.
em chở mùa đông đi suốt cuộc đời.
Ừ, vậy thôi !
Thế giới không còn đồng sinh cho chúng ta
thế giới suy tàn khô kiệt bản năng yêu
những con người ngước lên với tia nhìn giá buốt
đóng đinh bóng đêm
mang tai ương đến tương lai
đánh thức giấc mơ cơ bắp.
Đừng tàn lụi nhé, Tình Yêu !
thứ nguyên tố đầu tiên cấu thành thế giới.
Ta viễn du về phía mặt trời
tái thiết cuộc đời mới – cuộc đời không có anh
nhưng cuộc đời có những con chìa vôi hót lanh lảnh
cuộc đời vun trồng những bụi hoa hồng nở mát trong đêm…
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:42:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
SANG MÙA
Ta sang mùa, sao em còn đứng đó?
Đường vắng thưa người
Kẻ đi qua
Tình đi lại
Lanh canh tiếng cười
Xanh xao nhan sắc
Vàng chiều nhợt nhạt
Đợi chi em!
.....
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:41:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
ĐI QUA NGÀY BÃO
Ta bước khỏi thế giới chúng ta
- nhỏ hẹp
Người ngỡ thế giới người
- rộng lớn
lại bôn ba đi tìm.
Hạnh phúc như con vận đen đỏ
Được – mất sấp ngửa trong lòng tay.
....
Và, rồi một mình
ta trầy trật đi qua mùa giông bão,
Sài Gòn mắc mỏ
ngóng đỏ mắt chờ …
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:40:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
KHÚC THÁNG TƯ
Tháng tư này
ta ở cách xa nhau
em đếm khuyết vầng trăng
quá nửa bạc đầu chờ xanh tóc rụng
bầy chim lưu vong đã qua mùa giông bão
mà rong chơi biền biệt không về...
Ôi, tháng tư
tháng tư
toang hoác những cánh đồng trũng gió
lùa mùa đi đâu mất
ta quên ngày váng vất
quên bầy chim di trú
quên nỗi đau lạc dấu không về…
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:40:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
TỰ KHÚC
Hãy nói với em,
bằng đôi mắt no tròn hạnh phúc
Hay cứ nói bằng trái tim không còn vẹn nguyên.
Có hề chi ngày mai
Có hề gì bao cuộc phân ly.
Vì có thể sẽ không làm thơ được nữa
cũng không còn nước mắt để yêu thương.
Hai bàn tay bé nhỏ
cố che mấy vẫn không kín dạ đàn bà.
Nhưng đủ lớn để mở ra những khung trời đầy nắng
Cũng đủ sức khép lại những ngày đầy giông
Cũng có thể xây cho anh một thế giới
cuộn tròn
yên bình
Với những ô cửa màu xanh.
Có dây bìm leo tím biếc.
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:39:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 10 - 2007
NGÀY YÊN BÌNH
Thôi miên em
một ngày không nắng.
Lắc lư
yên bình.
Ngoài kia phố
giòn tan tiếng cười.
Ngày không âu lo
ngày không vội vã
ngày không nắng
thôi miên em.
Những gương mặt lướt qua
rạng ngời
hạnh phúc.
Không hờn ghen
tị nạnh.
Không phỉnh lừa
lập lòe
trí trá.
Thôi miên em
một ngày không nắng.
lắc lư
yên bình
Ngoài kia phố
nghêng vênh
Đường cây bóng mát
có tiếng chim xanh veo
không hót lời
đớn đau
như chiều soi nắng quái.
Xin một ngày
thôi miên.
Ngày yên bình.
Em …
HƯƠNG TRÀ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:38:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Hương Trà, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
NGÀY ĐÊM
Ai đưa tôi đến ngày đêm
Ai đưa tôi đến bên thềm thời gian
Trở về vô tận không gian
Không còn cười nói khóc than với tình
Ai đưa cơ thể hữu hình
Loang loang mục rữa vô hình vô cơ
Từng giây tích tắc điểm giờ
Dư âm ngày tháng lời thơ tiếng đàn
Dấu xưa bụi cũ mờ tan
Thoảng bay thương nhớ qua màn bóng quên
Nhường sinh khí mới vươn lên
Vang danh hằng sống mừng tin huy hoàng
Ngày đêm trời nở mênh mang
Biến thay hồn xác trần gian lớp người
Truyền sinh trách nhiệm đổi đời
Xót thương chung thủy nối lời ái ân
Ngày đêm kết mối duyên thần
Đắm say ơn phước tới gần lửa tin
Ý thiêng linh động nhịp tim
Hướng đời là hướng Lời tìm gọi Yêu .
VÂN UYÊN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:37:00 CH
0
nhận xét
Nhãn: * Vân Uyên, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
TÌNH NGHỆ SĨ
"Thư viết đừng xong , thuyền xuôi chớ đỗ
Cho ngàn xưa lơ lửng đến ngàn sau."
Tình nghệ sĩ mộng mơ là thế đó !
Ảo huyền như sương khói chốn Thiên Thai
Trong tầm tay không chiếm hữu cho mình
Đưa mắt ngắm " hú tim " tìm hạnh phúc
Tình nghệ sĩ phải chăng là cơn bệnh
Vui dở dang hơn ước vẹn với câu thề ?
Cho giá băng là tình đẹp chốn dương gian
Và nghiền ngẫm thú đau thương êm ái ?
Tình nghệ sĩ nồng nàn trong mơ ước
"Theo gió trăng và vơ vẩn cùng mây "
Rộ nở bừng một sáng sớm xuân sang
Để héo tàn chiều thu rơi rụng lá
Tình nghệ sĩ phải đâu là ngơ ngẩn
Khi ngắm nhìn sợi tóc phất phơ bay
Khép nép nghiêng vành nón dưới nắng chiều
Mi chớp nhẹ , chân vấp chân , luống cuống
Và nghệ sĩ ruổi tìm nguồn HOÀN MỸ
Để ngẩn ngơ khi chợt thoáng vút nhanh
Không thoả lòng vì cái đẹp mong manh
Nên từ đấy NGHỆ SĨ thành TU SĨ ...
Jos.NGUYỄN VĂN SƯỚNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:36:00 CH
0
nhận xét
THƠ
Thơ Trời con muốn viết
Ngại ý đời hôi tanh
Dở dang thơ bỏ ngỏ
Viết hoài chẳng nên câu .
Thơ Trời bao huyền diệu
Nâng hồn con chơi vơi
Say tình , thơ điên đảo
Dang dở mãi bài thơ !
Jos.NGUYỄN VĂN SƯỚNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:35:00 CH
0
nhận xét
NHỚ CHA
"Kính nhớ về Cha tôi."
Tháng sáu , nắng như tạt lửa
Con tiễn Thày ( * ) đi , đi không trở lại
Ngoài đường , phượng rực cháy trên cao
Và dưới hồ , hoa sen nở kín .
Những tháng sáu ra đi và những tháng sáu trở lại
Thày vẫn biền biệt
Cuộc sống với những bộn bề , toan tính !
Đứa bé ngày nào nửa đêm choàng tỉnh khóc vì cha không nằm bên cạnh
Giờ tóc đã hoa râm !
Những tưởng nỗi nhớ rồi sẽ nguôi ngoai theo năm tháng
Nào ngờ vẫn rực cháy trong tim mỗi độ tháng sáu trở về .
Nhớ Thày xưa thường hay thở dài !
Nhà nghèo con đông
Nhịn ăn nhịn mặc nhịn cả ...ước mơ !
Chắt chiu từng đồng
Bữa no lo bữa đói
Bốn mùa mưa nắng dầu dãi tấm thân .
Tháng sáu nắng như tạt lửa
Cháy đỏ trong con nỗi nhớ không nguôi
Những xót xa , day dứt, buồn phiền
Hằn lên trán con dấu thời gian để lại .
Tháng sáu đi và tháng sáu trở lại
Thằng bé của Thày giờ tóc đã hoa râm !
Jos.NGUYỄN VĂN SƯỚNG
----------------------------------
( * ) Thày : Tiếng để gọi cha mình. (TG)
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:25:00 CH
0
nhận xét