Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

TỰ KHÚC

Hãy nói với em,
bằng đôi mắt no tròn hạnh phúc
Hay cứ nói bằng trái tim không còn vẹn nguyên.
Có hề chi ngày mai
Có hề gì bao cuộc phân ly.
Vì có thể sẽ không làm thơ được nữa
cũng không còn nước mắt để yêu thương.
Hai bàn tay bé nhỏ
cố che mấy vẫn không kín dạ đàn bà.
Nhưng đủ lớn để mở ra những khung trời đầy nắng
Cũng đủ sức khép lại những ngày đầy giông
Cũng có thể xây cho anh một thế giới
cuộn tròn
yên bình
Với những ô cửa màu xanh.
Có dây bìm leo tím biếc.



















Có dẫu ngày mai sẽ khác
Dẫu mặn nồng rồi phai nhạt
Rồi hư ảo như trời.
Rồi phiêu diêu như mây.
Có hề chi ngày mai
Có hề gì bao lẽ ở – đi.
Cả một thế giới đang bước đi
cùng anh
cùng em.
Hãy mở lòng ra
Đừng ngại ngần
Những con đường cuối phố, thường là ngã ba
Một bên em và một đến vô cùng …

HƯƠNG TRÀ

Không có nhận xét nào: