"Thư viết đừng xong , thuyền xuôi chớ đỗ
Cho ngàn xưa lơ lửng đến ngàn sau."
Tình nghệ sĩ mộng mơ là thế đó !
Ảo huyền như sương khói chốn Thiên Thai
Trong tầm tay không chiếm hữu cho mình
Đưa mắt ngắm " hú tim " tìm hạnh phúc
Tình nghệ sĩ phải chăng là cơn bệnh
Vui dở dang hơn ước vẹn với câu thề ?
Cho giá băng là tình đẹp chốn dương gian
Và nghiền ngẫm thú đau thương êm ái ?
Tình nghệ sĩ nồng nàn trong mơ ước
"Theo gió trăng và vơ vẩn cùng mây "
Rộ nở bừng một sáng sớm xuân sang
Để héo tàn chiều thu rơi rụng lá
Tình nghệ sĩ phải đâu là ngơ ngẩn
Khi ngắm nhìn sợi tóc phất phơ bay
Khép nép nghiêng vành nón dưới nắng chiều
Mi chớp nhẹ , chân vấp chân , luống cuống
Và nghệ sĩ ruổi tìm nguồn HOÀN MỸ
Để ngẩn ngơ khi chợt thoáng vút nhanh
Không thoả lòng vì cái đẹp mong manh
Nên từ đấy NGHỆ SĨ thành TU SĨ ...
Jos.NGUYỄN VĂN SƯỚNG
Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007
TÌNH NGHỆ SĨ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/13/2007 05:36:00 CH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét