01-Tình Ngài yêu thương con không bờ bến
Dù rằng con vô ơn không màng đến
Ngàn năm còn đó cây khổ hình
Đôi tay Cha giăng
Máu đào trào tuôn...
Như chiều nao hiến mình.
ĐK: DÂNG! CÙNG DÂNG LÊN CHA
CỦA LỄ GIAO HOÀ
CỦA LỄ ĐỀN TẠ
DÂNG! NGÀY THÁNG ĐI HOANG
MẢI MÊ NHÂN GIAN...
LẠC LỐI THIÊN ĐÀNG .
02-Tình Ngài luôn bên con không rời bước
Ngại ngần con sa chân đến lạc mất
Trần gian còn đó tiếng khóc, cười...
Bon chen, đua tranh
Kiếm tìm lợi, danh ...
Quay cuồng... xong...
Kiếp người (!)... (ĐK)
(TBP)
Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007
NGÀN NĂM CÒN ĐÓ
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/11/2007 11:09:00 CH
Nhãn: * Trầm Biệt Phương, +ĐẠO CA, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét