Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2007

ĐỒNG THƠ

"Chuỗi thơ Lê Miên Ca"

THÁNG - NĂM
Tháng tháng, năm năm đời lặng lẽ
Còn vương một chút tình son trẻ
Đôi chân vất vưởng vội chạy tìm
Tháng tháng, năm năm đời quạnh quẽ.
28.07. 2007


EM ƠI NGỦ ĐI
Em ơi! Em hãy ngủ đi thôi!
Nàng trăng nặng bóng đã khuya rồi
Gió về lạnh lắm em hãy ngủ!
Ngày mai lại thấy ánh Mặt trời.
28. 07. 2007

ĐƯỜNG VỀ
Bừng bừng ngọn lửa cháy trong tim
Tất tả đôi chân cứ chạy tìm
Thế sự phù vân thêm gánh nặng
Đường về đã rách nát trang xiêm.
28. 07. 2007

ĐỒNG THƠ
Ta về góp mặt đồng thơ mới
Vườn bút muôn màu hội ngộ đây
Một mảnh tình riêng ta gửi tới
Đồng thơ đón nắng quyện trời mây.
01.09.2007

BÂNG KHUÂNG
Hạ đã đi rồi thu lại sang
Chân nai ngơ ngác cụm hoa vàng
Bâng khuâng áo trắng vừa qua ngõ
Uống sạch nơi đây những mơ màng.
01.09.2007

BÓNG THU
Thu về lá đổ lòng man mác
Giọt nắng tinh khôi khẽ hắt qua
Cửa ngọc rèm thưa buồn chẳng nói
Ta ngồi ngắm bóng, bóng nhìn ta.
01.09.2007

GIỌT THƠ
Thanh thanh một khoảng trời xanh thẳm
Lẳng lặng mà nghe gió thổi về
Óng ánh giọt thơ đầu ngọn bút
Trào tràn muôn sắc đổ đồi quê.
01.09.2007

NHỚ!
Nắng vàng hiu hắt lộng trời mây
Chạnh nhớ thương ai mắt lệ cay
Dựa bóng tâm hồn bên sách vở
Tương phùng thoả mộng nắng vơi đầy.
01.09.2007

THỨC
Thức trọn đêm này nghe tiếng mưa
Giọt buồn mí mắt cũng còn thưa
Giọt nồng chan chứa sầu khôn nói
Thức trọn đêm này khóc theo mưa.
01.09.2007

GIÓ THỔI THU VỀ
Cành bàng còn những lá vàng hoe
Xao xác chân đi tiễn nắng hè
Áo trắng hững hờ vương khắp chốn
Thẹn thùng nàng gió thổi thu về.
01.09.2007

THU VỀ
Nắng đã tàn rồi giữa khoảng không
Màn đêm buông xuống lệ lưng tròng
Bờ mi ướt đẫm sầu chưa nói
Lặng lẽ thu về với núi sông.

YÊU NHIỀU!
Điên đảo tình đời mắt lệ cay
Giọt sầu còn thấm những mê say
Đắm đuối ân tình vương ngây ngất
Yêu nhiều nên phải nhuốm lắt lay
04. 09. 2007

GIẤC MỘNG BAN CHIỀU
Giấc mộng ban chiều còn vấn vương
Lá hoa xinh thắm những yêu thương
Đưa tay ta hái về trong mắt
Để tặng riêng nàng khách tha phương.

LÊ MIÊN CA

Không có nhận xét nào: