Ta đứng trước con sông xinh nho nhỏ
Ở nơi đây ta đã có tình thân
Con sông nhỏ như người bạn thật gần
Dẫu xa cách vẫn in hằn nỗi nhớ
Khi ta vui sông cười đùa hớn hở
Sóng rì rào theo nhịp thở reo vui
Khi ta buồn sông chia giúp ngậm ngùi
Tung bọt trắng sông chôn vùi tủi hận
Có những hôm giữa chiều tà hoang vắng
Ta lặng hồn theo cay đắng… lệ rơi
Sóng vỗ nhịp vang từng khúc ru hời
Cuốn giúp ta những tình đời ngang trái
Rồi một hôm dòng sông mang trả lại
Một tình yêu luôn thắm mãi thủy chung
Sóng vang lên một khúc hát oai hùng
Tặng ta đó khúc tình chung muôn thuở.
BĂNG TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét