(Kính tặng hương hồn Ông Pet. Nguyễn Văn An)
Tháng ngày vừa thức dậy
Nghe tin ông qua đời
Cả xóm đạo ngậm ngùi
Ran lời kinh cứu độ
Tôi biết ông ngày đó
Đi quét vôi nhà thờ
Từng nhát chổi nhấp nhô
Trên bức tường xanh nhạt
Nắng tháng ba dào dạt
Mồ hôi tràn mắt môi
Ông nhìn tôi mỉm cười
Sắp xong rồi anh nhỉ !
Ba năm bệnh liên lỉ
Ông bỏ nghiệp thợ hồ
Trên giàn giáo lô nhô
Thay ông bao người mới
Tôi thăm ông một tối
Ngay trước lễ giao thừa
Nhà vách ván đơn sơ
Ngọn đèn dầu mờ tỏ
Đời còn nhiều giông tố
Với thác lũ mưa ngàn…
Thương ông chút hơi tàn
Tôi khôn ngăn hạt lệ
Nhìn tôi ông nói khẽ:
Nhớ nguyện cầu cho nhau!
Tôi im lặng gật đầu
Bâng khuâng lời giã biệt
Sáng nay tôi lỡ việc
Con tôi đi cầm cờ
Đám tang thật đơn sơ
Tâm tình càng tha thiết
Ngày tôi, ông vĩnh biệt
Trời đất đang chuyển mùa
Nghe đâu trong ánh nắng
Đã thấp thoáng hơi mưa…
(19 - 3 -1993)
NGUYỄN TÙNG HIẾN
Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2007
ÔNG VÀ TÔI
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/02/2007 11:47:00 SA
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét