Nếu một ngày, ngày đẹp trời nào đó
Kề tai con Ngài thầm thì hỏi khẽ:
“Đi theo Ta, tiếc gì không cô bé?
Tiếc tháng ngày rong ruổi khắp muôn nơi
Tiếc tháng năm theo Ta đi vào đời
Làm môn đệ giảng rao lời chân lý?
Có bao giờ con cảm thấy nhụt chí
Khi thấy đời chỉ có những buồn đau?
Có bao giờ lòng con thấm nỗi sầu
Khi tuổi xuân trôi mau theo ngày tháng?
Có bao giờ con cảm thấy buồn chán
Khi theo Ta chẳng có được ngày vui?
Có bao giờ lòng con muốn rút lui
Để đi tìm niềm vui giữa cuộc đời
Để rồi con sẽ thốt lên một lời
Con ân hận vì một đời theo Ta?”
Giêsu ơi! Dẫu sớm, trưa, chiều tà
Thì con đây … vẫn mãi là con đấy
Dẫu đôi khi lòng con đây cảm thấy
Bao tủi sầu … bao cay đắng Ngài ơi!
Dẫu mắt con dòng lệ sầu tuôn rơi
Con vẫn không, không buông lời thất vọng
Dẫu đời con còn quá nhiều khoảng trống
Nhưng nguyện lòng mãi vui sống Ngài ơi !
Và lòng con nguyện giữ trọn một đời
Không nuối tiếc, không thụt lùi quay lại
Dẫu tuổi xuân theo tháng ngày trôi mãi
Thì con vẫn không dừng lại oán than
Và lòng con quyết không sợ gian nan
Khi bên con có biết bao bạn đường
Khi bên con có biết bao tình thương
Tình bạn bè, Tình Ngài thương trao tặng …
Không hối hận, Ngài ơi! Không hối hận!
BĂNG TÂM
Thứ Hai, 29 tháng 10, 2007
KHÔNG HỐI HẬN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
10/29/2007 08:11:00 SA
Nhãn: * Băng Tâm, +THƠ ĐẠO, THÁNG 10 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét