Anh hăy gọi em là cô bé
Để những khi lặng lẽ âu sầu
Vai anh, em mượn tựa đầu
Khăn tay anh thấm lệ sầu cho em
Cô bé là em ... anh hăy gọi
Em không hỏi nhé, tại vì sao?
Bởi làm người lớn lao đao
Cuộc đời lắm lúc nghẹn ngào lệ rơi
Em chỉ thích anh gọi cô bé
Bởi khi buồn em sẽ đến tìm
Bắt anh lau lệ con tim
Bắt đền anh phải đi tìm dấu yêu
Anh hăy gọi em là cô bé
Để muôn đời em sẽ bên anh
Thời gian là giấc mộng lành
Ngàn năm còn măi chân thành anh ơi!
Gọi em nhé, bé con nho nhỏ
Để muôn đời không có sầu vương
Bên anh trọn nghĩa yêu thương
Mặc năm tháng đợi đoạn trường tim đau
Anh hăy gọi em là cô bé
Vì em sợ lớn sẽ nhiều sầu
Em không làm người lớn đâu
Chỉ làm cô bé tựa đầu vai anh .
09/2007
BĂNG TÂM
Thứ Hai, 5 tháng 11, 2007
HĂY GỌI EM LÀ CÔ BÉ (02)
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/05/2007 12:25:00 CH
Nhãn: * Băng Tâm, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét