Con lặng lẽ đưa tiễn người thân yêu
Vào mồ sâu vào một chiều u ám
Cõi lòng con mang nỗi sầu ảm đạm
Mắt lệ nhoà giữa chiều xám biệt ly
Ôi cuộc sống khổ đau... nghĩa lý gì?
Này giàu sang còn lại chi người hỡi
Nhắm mắt rồi chỉ còn biết trông đợi
Được phục sinh, được sống với Chúa thôi
Con lặng ngắm hoàng hôn xuống bên đồi
Nắng dần tắt chiều êm trôi lặng lẽ
Lời kinh cầu đâu đây vang khe khẽ
Như nhắc mình người thân sẽ phục sinh
Con ngồi đó, chờ đón ánh bình minh
Vẫn tin rằng ... người thân mình đang sống
Giữa yêu thương khơi mạch nguồn hy vọng
Môi mĩm cười lại vui sống Chúa ơi!
2007
BĂNG TÂM
Thứ Ba, 6 tháng 11, 2007
PHÚT SUY TƯ...
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/06/2007 09:24:00 CH
Nhãn: * Băng Tâm, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét