Đã bao lần Ngài gọi em thầm khẽ
Lúc xuân thì lặng lẽ đóa môi hôn
Em ra đi bỏ lại rồi tất cả
Em theo Ngài đáp trả mối tơ duyên.
Đã bao lần Ngài gọi em thầm khẽ
Em giã từ vòng nôi ấm luyến thương
Em ra đi dù còn lắm vấn vương
Dù bao ánh mắt thương thầm tiếc nuối.
Đã bao lần Ngài gọi em đắm đuối
Trái tim em cũng mạnh mẽ đáp lời
Em ra đi theo Chúa đến đỉnh đồi
Cây Thập Tự nặng nề em vác mãi.
Đời phục vụ, Tình Yêu em gieo vãi
Trong lòng người tận trời biển non cao
Đã bao lần Ngài gọi em thì thào
Lòng xôn xao trào dâng niềm hiến tế.
Đã bao lần Ngài gọi em rất khẽ
Đi theo Ngài em chẳng ngại gian nan
Dù mệt nhoài miệng cũng chẳng than van
Dù rướm máu tim hằn lên đau xót.
Đã bao lần Ngài gọi em thầm khẽ
Em ra đi vì nghĩa lớn cho đời
Em phục vụ cho tất cả mọi người
Cho nhân thế sáng ngời tình thương mến.
Vì Chúa Trời đã cho em sức sống
Và em không chỉ sống cho mình
Em viết nên trang tình sử lung linh
Trong huyền nhiệm trong cuộc đời tận hiến.
LÊ MIÊN CA
Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2007
ĐÃ BAO LẦN
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
10/21/2007 11:58:00 CH
Nhãn: * Lê Miên Ca, +THƠ ĐẠO, THÁNG 10 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét