Lộc cộc
Tiếng guốc em
Vào cõi thiền ta chiều quá muộn
Lạch cạch
Chuyến xe về hư huyễn
Đã dừng trước ngõ chờ đêm
Ta còn lại đôi mắt em
Lệ mờ
Cay hương khói
Lời yêu vội vàng chưa kịp nói
Ta nghìn trùng
Em khăn gói bể dâu
Một thoáng đời có nghĩa gì đâu
Ta về vội và em đi rất vội
Tháng mười một
Còn ai thèm giận dỗi
Nghĩa trang buồn nghe giun dế thương thân
Không câu kinh, có tiếng nhạc xa gần
Em lứa bứa hình hài run lẩy bẩy
Còn đôi mắt cay vì mùi khét cháy
Mùi nướng thịt da
Trên sàn nhảy bội thề
Sao em bỗng bỏ nhảy, bỗng về
Khóc mà chi,
Chuyện đời thành cổ tích
Khói hương bay, bay mà chi mù mịt
Đứng lên đi, nằm chết cỏ đồng trinh
Lộc cộc tiếng guốc hay tiếng búa đinh
Người chết một lần thành hai tan nát
Nếu là yêu
Hãy dừng chân hoan lạc
Cho anh nghe câu hát tím ăn năn
Nghĩa trang buồn nơi hẹn của cố nhân
Dìu nhau bước về quê tình rạng rỡ
TUYẾT MAI
Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2007
TÌNH CA THÁNG MƯỜI MỘT
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/04/2007 03:44:00 CH
Nhãn: * Tuyết Mai, +THƠ ĐỜI, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét