Lạy Chúa!
Con đường nào làm Ngài thao thức
Để đưa con vào chốn trường sinh
Con đường nào chất vấn tâm linh
Đưa nhân loại thoát vòng đau khổ
Con đường nào lệ rơi, máu đổ
Mà tim Ngài yêu mến thiết tha
Con đường nào Ngài đã đi qua
Để dẫn con về nơi vinh phúc
Con đường nào tim Ngài thôi thúc
Ôm mối sầu lặng lẽ cô liêu
Là hành trình đòi hỏi tình yêu
Là thách đố đức tin son sắt
Đường gồ ghề, chông gai thử thách
Đường dấn thân, một trái tim yêu
Đường hy sinh, vất vả trăm điều
Đường đòi hỏi, trái tim nồng cháy
Đường truân chuyên, chẳng hề thư thái
Đường gọi mời từ bỏ bản thân
Bỏ cao sang, yêu quý cơ bần
Đường tín thác, tâm hồn thơ bé
Đường cậy trông, giầu sang coi nhẹ
Đường nguyện cầu, tỉnh thức khôn ngoan
Đường vinh quang, chiến thắng khải hoàn
Là đường hẹp, chính đường thập giá
Nay Lời Chúa, mời con đáp trả
Bước theo Ngài như một chiến binh
Trước âm mưu, cám dỗ đời mình
Của ma quỷ, thế gian, xác thịt
Trong gian nan, tương lai mờ mịt
Giữa đêm đen, bóng tối cuộc đời
Vững một niềm tin tưởng không vơi
Tình yêu Chúa vẫn hằng nâng đỡ
Đường tín trung, như người tôi tớ
Luôn hăng say, phục vụ chân tình
Dù hoàng hôn hay lúc bình minh
Vẫn bền chí, chu toàn phận sự
Đường khôn ngoan, như người trinh nữ
Luôn cầm đèn cháy sáng trong tay
Dầu tin yêu, tha thiết đong đầy
Lòng háo hức, cung nghinh chàng rể
Đường Chúa đi, con đường cứu thế
Ngài dạy con, tiếp bước hy sinh
Đường yêu thương, nhẫn nhục, quên mình
Con đường hẹp, chính đường sự sống.
MẶC TRẦM CUNG
Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2007
ĐƯỜNG HẸP – ĐƯỜNG SỰ SỐNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/04/2007 03:42:00 CH
Nhãn: * Mặc Trầm Cung, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét