Trong bước tha hương luống chạnh lòng
Thương về xóm cũ nhớ mênh mông
Chiều xưa dứt áo không về nữa
Mây nước bên trời lưu luyến mong
Xưa bước chân đi nặng gánh sầu
Lòng còn in dấu khúc sông sâu
VẠN NGUYÊN- muôn thuở cho ta nhớ
Ánh nắng ban trưa rọi xuống cầu
Khắc khoải trong tình yêu dáng xưa
Ai về MỄ CỐC - những chiều mưa
Cho tôi nhắn gởi đôi dòng lệ
Đến một người yêu chẳng đón đưa
Em có biết rằng ta nhớ không ?!
Vì sao lại nhớ biết cho không ?!
BÌNH ĐÔNG ! Khôn lớn cho ta nghĩ
Mến xóm yêu người – thương nước sông !
Đã chẳng tơ duyên chẳng ước nguyền
Còn gì nói nữa với tình duyên
Quê hương quyến rũ người đa cảm
Nên bước giang hồ cũng khó quên !
Bạch Hạc HÀ ĐỨC THÔNG
Thứ Hai, 26 tháng 11, 2007
BÌNH ĐÔNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/26/2007 08:48:00 CH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét