Chúa ơi! Con đã hiểu rồi
Tội con chất ngất, như đồi núi cao
Bấy lâu nay, ngỡ mình vô tội
Con cứ hay xét nét tội người
Giờ đây thấm thía Chúa ơi!
Tội con ngập lối, rối bời tâm can
Rác trong mắt anh em, con tỏ
Xà mắt con, con chẳng thèm lo
Tội mình con chẳng đắn đo
Tội người con lại đo trong đo ngoài
Nay Lời Chúa cho con sáng tỏ
Xét đoán người tội quá bất công
Lời Chúa như nước trinh trong
Rửa con sạch hết tội lòng vấn vương
Nay quỳ trước Thánh Nhan cao cả
Cúi xin Ngài rộng lượng thứ tha.
Cho con bắt chước Tình Cha
Yêu thương, tha thứ, mới là người ngoan
Chúa dạy con không nên xét đóan
Hãy xét mình, nặng kiếp đa đoan
Từ nay con phải lo toan
Giữ mình sạch tội, giải oan tội người
Chớ đừng có khăng khăng, kết án
Những lỡ lầm, lỗi của tha nhân.
Đừng nên xâu xé tình thân
Yêu thương, nâng đỡ, xa gần, anh em
Cúi lạy Đấng Toàn Năng, Chí Thánh
Xin đoái thương, ban xuống ơn lành
Để tình người mãi thắm xanh
Chia vui sẻ ngọt, kết thành lễ dâng
Cùng kết hợp, đoàn con dâng tiến
Của lễ tình, của lễ yêu thương
Nguyện cầu tựa khói trầm hương
Tỏa lan lên chốn Thiên Đường cao sang
Ôi! Lạy Đấng Chí Công, nhân hậu
Xét tội con, theo Đức Công Minh.
Khấu đầu trước Đấng Uy Linh
Lời xin thú tội, thắm tình tạ ơn.
*Chúa nhật thứ V – Mùa Chay Năm C – 2007.
MẶC TRẦM CUNG
Thứ Năm, 8 tháng 11, 2007
BẼ BÀNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/08/2007 10:35:00 CH
Nhãn: * Mặc Trầm Cung, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét