Chúa gọi con tiến lên Đền Thánh
Đã đến giờ, Ngài được Vinh Quang
Hân hoan con bước lên đàng
Theo Thầy tìm chút huy hoàng xứng danh
Nhưng vinh quang, con nào đâu thấy
Chỉ thấy toàn bắt bớ, giáo gươm
Chỉ toàn ô nhục, đau thương
Chúa con bị bắt, như phường tội gian
Con hoảng hốt, mau mau tìm lối
Thoát thân con, kẻo vướng vạ lây
Con đâu dính dáng đến Thầy
“Tôi đâu có biết ông này là ai”
Ôi chua xót, lòng con tê tái
Sống tình người bạc bẽo lắm thay
Hôm qua “Vạn Tuế” chúc Thầy
Hôm nay hò hét, như bầy sói lang
Sao Chúa vẫn im hơi lặng tiếng?
Chẳng tỏ ra, một chút quyền uy
Dù bao tai tiếng thị phi
Thánh Ý Cha định, thực thi vẹn tròn
Khi mọi sự an bài đã định
Lúc bấy giờ Ngài được tôn vinh
Chiến thắng sự chết, oai linh
Hận thù thay thế bằng tình bao dung
Ôi Tình Chúa, thật vô bờ bến
Không xét con theo việc con làm
Tội con đánh mất bình an
Lòng Nhân hậu Chúa, đổ tràn muôn ân
Ngài chiến thắng đê hèn, nhu nhược
Bằng tình yêu, dũng cảm kiên cường
Đón nhận cái chết đau thương
Hủy diệt sự chết, mở đường hồi sinh
Ngài chiến thắng nỗi đau thể xác
Với nỗi đau cùng cực tinh thần
Không hề nản chí phân vân
Quyết không thoái thác, dự phần Cha trao
Thân lạy Chúa, Tình Yêu chiến thắng
Đã dạy con bài học quên mình
Chiến thắng khắp cả sinh linh
Không bằng chiến thắng thân mình người ơi!
*Chúa nhật Lễ Lá – Mùa Chay Năm C – 2007.
MẶC TRẦM CUNG
Thứ Năm, 8 tháng 11, 2007
YÊU LÀ CHIẾN THẮNG
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/08/2007 03:27:00 CH
Nhãn: * Mặc Trầm Cung, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét