Thứ Năm, 8 tháng 11, 2007

MỒ TRỐNG

Chúa con ơi! Giờ đây tàn giấc mộng
Cả không gian, sụp đổ, kiếp lầm than
Ôi! Còn đâu, bao khát vọng huy hòang
Ngày lập quốc, được chia phần vinh hiển

Thân rũ rượi, chết treo, hồn đau điếng
Xác thân tàn, như một kiếp phù du
Nay còn đâu, nhạc khúc Tình Thiên Thu
Lòng mong đợi, Tabor, đồi vinh thắng

Chua xót thay, bao nỗi niềm cay đắng
Liệm xác Thầy, nơi huyệt mộ, đớn đau
Thôi hết rồi, ngày xưa ấy, còn đâu
Xin vĩnh biệt, Thầy nghỉ yên, huyệt lạnh

Bao nhớ thương, trong màn sương giá lạnh
Viếng xác Thầy cho vơi bớt nhớ thương
Đây dầu thơm với một chút trầm hương
Con vội vã đến mau nơi huyệt đá

Ôi! Lạy Chúa, cửa mồ, sao lạ quá!
Đã lăn qua, để mở lối đi vào
Tâm hồn con, thật lo sợ, xuyến xao
Kìa! Xác Chúa, giờ đây không còn nữa

Ngài sống lại, phải chăng như lời hứa!?
Vì dây băng, khăn che mặt đây mà
Tấm khăn liệm, còn nguyện vẹn với ta
Không có dấu hiệu gì là đánh cắp

Tâm hồn con, như ngọn đèn vừa thắp
Sáng bừng lên trong đêm tối âm u
Cuộc hành trình, êm nhẹ như lời ru
Từ sự chết, chuyển qua “Nguồn Sự Sống”

Lạy Chúa con tin, một niềm tin sống động
Chúa sống lại rồi, Ngài chiến thắng vinh quang
Mở lối cho con, vinh phúc chốn Thiên Đàng
Niềm hy vọng, “Đức Tin” nguồn ân phúc

Và giờ đây, tâm hồn con thôi thúc
Phải loan truyền, “Tình Yêu Chúa vô biên”
Chết cho con, và sống lại uy quyền
Ngài đã sống, muôn đời Ngài vẫn sống

Lạy Chúa con, Chúa của người đang sống
Con sấp mình, thờ lạy Đấng Khoan Nhân
Con tuyên xưng, Danh Chúa khắp nhân trần
“Tình Yêu chúa, Phục Sinh, Tình Chiến Thắng”

*Chúa Nhật Phục Sinh Năm C – 2007.
MẶC TRẦM CUNG

Không có nhận xét nào: