Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2007

VÔ ĐỀ

Trần gian sao lại còn ta thán
Tội của ngươi Cha đã gánh rồi
Bao đớn đau nhục nhằn Người nhận
Chén cực hình, ngươi không nỡ xót thương?
Trần gian sao lại còn trách mắng
Cho thân Cha thêm nặng trĩu ưu sầu
Sao cho Người nếm giấm chua mật đắng
Khi hồn Người khát chút tình nơi ngươi.
Trần gian ơi! Hỡi trần gian!
Bao nhiêu Máu Thánh đổ tràn trên ngươi
Mà sao ngươi nỡ chê cười
Buông lời xỉ nhục dể duôi đoạn đành
Bao nhiêu tội lỗi bùn tanh
Cúi đầu Cha nhận, tấm lòng tả tơi.
Thập Tự đồi vắng chơi vơi…

LÊ MIÊN CA

Không có nhận xét nào: