Là khổ đau, là hạnh phúc trăm chiều
Là ngọt ngào, là cay đắng phong nhiêu
Là thật lòng, là bao điều giả dối
Là nụ cười, là nước mắt xuôi trôi…
Là nhẹ nhàng, là nặng nề bao nỗi
Là tin nhau, là ghen ghét nghi ngờ
Là khép kín, là thênh thang rộng mở
Là đợi chờ, là vội vã quay lưng…
Là nỗi buồn, là niềm vui thuê thoả
Là chanh chua, là muối mặn, mật đường
Là vấn vương, là vô tình lơi lả
Là si mê, là bao nỗi chán chường…
Là đưa nhau đến tận cuối đường
Là cho nhau những lời trăng mật
Là gửi tặng những phút mê say
Là trao nhau những lần đắm đuối…
Là vô tận không lần cùng cuối
Là cây rừng kết lá tự do
Là biển xanh ngàn năm sóng vỗ
Là sao trời vẫn mãi lung linh…
Yêu!
Là cùng nhau gánh chịu hy sinh
Là đóng đinh Thập Tự với Người
Là theo Chúa đến tận cuối trời
Là một đời son sắt thuỷ chung…
Yêu!
Xin yêu cho đến cùng
Như mây trời bay mãi
Như muối mặn gừng cay
Như hoa hồng thơm ngát
Như biển đời bát ngát…
Như tình Chúa yêu ta
Như chuyện tình thăng hoa
Trên đỉnh đồi chiều vắng…
Yêu!
Xin một đời trong trắng
Đừng nhìn nhau bằng mắt
Nhưng hãy dùng trái tim
Để nói lên lời yêu
Và cảm nhận tình yêu…
Yêu!
Xin một đời trung tín
Đừng yêu trong lặng nín
Nhưng yêu trong hành động
Trong nhục hình khổ giá…
Như Chúa đã yêu ta
Một tình yêu cao cả…
07. 06. 2007
LÊ MIÊN CA
Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2007
YÊU !
Người đăng:
HỒN NGHỆ SĨ
vào lúc
11/03/2007 02:27:00 CH
Nhãn: * Lê Miên Ca, +THƠ ĐẠO, THÁNG 11 - 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét